Thẩm Quyền là một người đặc biệt, hắn có khả năng khiến người khác thoải mái. Thấy Tạ Hưng nhìn mình từ lúc nói chuyện với Lê Ngọc Linh tới khi hai người họ xuống hầm, hắn bỗng bật cười:
"Sao thế? Cậu ghen vì tôi nhẹ nhàng với người khác à?"
"Không có."
Được rồi, cậu thừa nhận là cậu có hơi ấu trĩ một chút, tác hại của tình yêu.
Thẩm Quyền bỗng vươn tay móc qua ngón tay cậu, cười đầu vô hại. Đèn dưới tầng hầm rất tối, hai người họ lại đang trốn sau chỗ gửi ô tô, người ngoài nhìn vào không thấy.
Tạ Hưng cảm giác ai đó vừa đánh trống ầm ầm trong đại não mình, khiến trái tim cũng nhảy nhót theo. Thấy vành tai người kia đã nóng bừng lên, Thẩm Quyền cong cong khoé mắt, thả tay cậu ra.
Không hiểu sao lúc hắn thả tay ra, Tạ Hưng lại cảm thấy mất mát.
Tình yêu chết tiệt! Bộ não chết tiệt! Mày đang nghĩ cái gì vậy?
Hôm nay là thứ 6, Tạ Hưng sẽ sang nhà hắn nấu cơm tối rồi ngủ lại luôn. Thỉnh thoảng Thẩm Quyền sẽ tìm cách dụ cậu vào phòng ngủ còn mình ở ngoài sô pha nhưng Tạ Hưng rất ngại, cậu thường chọn ngủ ngoài phòng khách. Để chủ nhà phải nhường chỗ cho mình thì không hay lắm. Sau này, hắn đã xích lại gần cậu hơn bằng cách trải đệm dưới đất, ngay cạnh giường hắn cho cậu ngủ. Dù đã ở với nhau hơn 4 tháng, hai người họ chưa bao giờ nắm tay nhau, đây mới là lần đầu tiên.
Sau khi ăn một bữa sủi cảo, Thẩm Quyền sắp xếp giường cho cậu, tắt điện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-buom-thoat-xac/985363/chuong-47.html