Cứ tới giờ thể dục, lớp Thẩm Quyền được chia cho một khoảng sân riêng. Giáo viên thể dục hay giáo viên quốc phòng nào cũng vậy, có một khoảng sân riêng và chỉ tập luyện trong khoảng sân đó trừ khi chạy bộ. Một khoảng có thể có 2 giáo viên nhưng được sắp xếp để dạy vào 2 thời điểm khác nhau. Sang tới lớp Taekwondo vào buổi tối, phần sân không bị giới hạn mà thích tập ở đâu thì tập.
Phan Minh Khuê ra hiệu cho lớp mình chia làm 4 hàng ngang theo thứ tự đã sắp xếp từ mấy buổi đầu. Vẫn như các buổi trước, Thẩm Quyền cho các học sinh không mặc đúng đồng phục, sai quy định về giày dép lên đứng phạt. Mặc dù Thẩm Quyền rất dễ tính, không ghi tên ai vào sổ ghi đầu bài bao giờ nhưng hình phạt thì oái oăm. Không chạy quanh sân thì có thể chống đẩy, không chống đẩy thì đi ôm gốc cây 10 phút, chạy từ tầng 4 xuống tầng 1 ba vòng, đi bê nước không công cho các lớp khác.
Ít nhất đó là cách hiệu quả để phạt học sinh, tất nhiên là không phải lớp nào cũng không có người không vi phạm.
Hắn còn chưa kịp hỏi, Lưu Trường An đã đứng dậy, rất ngoan ngoãn mà bước lên phía trước, khuôn mặt rạng rỡ như vừa trúng xổ số.
Tự tin có thừa nhưng mặc sai đồng phục.
Thẩm Quyền gật đầu, hỏi:
"Còn anh chị nào không mặc đúng đồng phục thì tự giác bước lên phía trước, tôi sẽ không ghi vào sổ ghi đầu bài."
Phía dưới bỗng im ắng đến lạ.
"Tôi nhắc lại, còn ai không mặc đúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-buom-thoat-xac/985341/chuong-25.html