Một ngày mới lại lên, ánh mặt trời lên lưng lửng giữa trời, Ahim tỉnh giấc, khoác bộ quần áo thể dục, cô mở cánh cổng nhà thờ, chạy dài từng bước chân, mỗi sáng cứ như thế này thì mọi mệt mỏi đều được tan biến. Bản thân cô nghe mọi người nói bệnh tình mình sẽ không sao, nhưng mà cô biết chứ, các bạn cô chỉ an ủi mà thôi, vậy cũng làm cô vơi bớt nỗi lòng rồi, triệu chứng bệnh ngày càng rõ, ho nhiều hơn, những cơn đau đầu đến bất chợt và cò dữ dội hơn trước rất nhiều. Cô đã trở về nơi này nhưng cái cảm giác trống vắng vẫn còn vương vấn rất nhiều. Chị Yu Mi đã đi du học, tiện thể dạy cho trường Havard của Mỹ rồi, cũng buồn khi không có chị ở bên, cô thở dài. Tiết trời hôm nay thật lạnh, chạy vài vòng, Ahim chạy về nhà. Cô vào bếp chuẩn bị nấu ăn. Từ trên cầu thang, Mạc Vũ cùng Jiyone bước xuống. Hai người vào bếp ngồi ngay chiếc bàn. Jiyone nũng nịu: - (......) Mạc Vũ anh định bao giờ mới nói cho mọi người biết chuyện của chúng ta.
- (......) Chẳng phải anh đã nói với báo chí rồi sao? Em không tin à?
- (......) Không phải, nhưng mà em cũng muốn chắc chắn. Đi mà.
- (......) Được rồi, chờ mọi người xuống rồi anh sẽ thưa chuyện.
- (......) Hihi... anh là nhất đó Vũ.
Ahim đứng đó nghe từng lời từng chữ, lòng cô trĩu nặng. Không cẩn thận, vô tình cô cắt vào ngón tay. Vài giọt máu nhỏ xuống cái thớt trắng hòa quyện với làn nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-anh-hao-quang/2126490/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.