Sau khi đổi xe xong, chiếc xe chạy thẳng một đường đến nhà lớn của nhà họ Lê ở ngoại ô thành phố.
Từ sau khi Lê Chính Hoành vào tù, căn nhà có diện tích lớn nhất của họ đã lâu rồi không có ai ở, cũng may là người làm và quản gia vẫn luôn tiến hành công việc quét dọn và sửa san hằng ngày, tuy là nhìn có vẻ trống trải đơn sơ, nhưng mà căn nhà lớn hào hoa vẫn thể hiện rõ được sự giàu có của người giàu đứng đầu thành phố năm xưa.
Lê Lạc bước đi trên hành lang đá Đại Lý quen thuộc của nhà mình, cười nói với Đoạn Minh Dương ở bên cạnh: "Sao nào, nhà tôi cũng không kém gì nhà họ Đoạn đúng không? Làm con rể nhà tôi cũng coi như không tệ nhỉ?"
"Không thể so sánh được." Đoạn Minh Dương nói, "Nơi đó như là một nhà tù, còn nơi này là thiên đường."
"Sao lại biết ăn nói như vậy chứ!" Lê Lạc thấy ngọt ngào, khoác lấy cánh tay hắn, "Cậu có thể đón mẹ cậu qua đây, dù gì nhà này cũng rộng lắm, ở thêm bảy, tám người nữa cũng vẫn còn dư chỗ."
Đoạn Minh Dương: "Sau khi bà ấy phẫu thuật xong thì tôi liền đưa bà ấy ra ngoại ô thành phố rồi, tránh xa nhà họ Đoạn, bây giờ bà đang ở nhà của Lâm Trừng, mỗi ngày đánh mạt chược rồi tản bộ, sống rất là vui vẻ, chưa chắc gì bà chịu đến."
Đoạn Minh Dương gật gật đầu: "Ừ."
Vòng qua hành lang, bốn người bọn họ dùng thang máy trong nhà lên đến lầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-anh-binh-minh/3428212/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.