Đoạn Minh Dương im lặng không lên tiếng mà nhìn chằm chằm anh, ánh mắt từ đầu đến cuối đều nhìn vào gương mặt anh, không hề di chuyển xuống dưới.
"Anh Lê, đừng cứ dùng thân thể của mình mà lấy lòng tôi mãi như thế, tôi không cần anh làm như vậy."
"Lấy lòng? Tôi không có nha, tôi chỉ là thích nhìn dáng vẻ rõ ràng không kiềm chế được mà còn cố giả vờ bình tĩnh của cậu thôi."
Lê Lạc lật mình, nằm dài trên cái giường lớn mềm mại, dựng điện thoại lên, ôm lấy cái gối gác dưới cằm, lắc lư hai cái chân nhỏ trắng nõn, cười híp mắt mà nhìn hắn.
"Giám đốc Đoạn, tôi cảm thấy bây giờ cậu còn thú vị hơn hồi trước nữa, trước kia bất kể là trong lòng cậu nghĩ gì, bên ngoài đều vô cùng lạnh lùng. Bây giờ tuy vẫn lạnh lùng, nhưng mà chỉ cần quan sát thật kĩ, sẽ biết được cậu đang nghĩ gì."
"Tôi chưa bao giờ thay đổi." Đoạn Minh Dương nói, "Là do trước kia anh quan sát không được kĩ."
"Hửm? Cậu còn trách tôi?" Lê Lạc giả vờ giận, khí thế hùng dũng mà thụi xuống giường, nắm đấm bị giường bật trở lại, nhìn có vẻ động tĩnh khá là lớn, "Còn chẳng phải là do cậu cứ mãi từ chối lời tỏ tình của tôi, hại cho tôi tâm tình xuống dốc, không có lòng đâu để mà quan sát."
Đoạn Minh Dương hừ nhẹ: "Anh Lê quả thực là rất dõng dạc nhỉ, lúc anh bị tôi từ chối có bao giờ thấy tâm tình anh xuống dốc? Không phải là vừa quay đầu liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-anh-binh-minh/3358294/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.