Thời gian gặp mặt là tối thứ năm, để bày tỏ thành ý, Lê Lạc cố ý chọn một bộ đồ của nhãn hàng G, từ đầu đến chân, từ đồ Tây cho đến cài áo đều là cũa hãng G, anh lọ mọ trong phòng thay đồ gần cả tiếng đồng hồ.
Đặng Lương đợi ở bên ngoài đến mức sắp ngủ gục luôn thì mới thấy anh bước ra: "Anh à, không phải chỉ là ăn bữa cơm thôi sao, có nhất thiết phải làm long trọng đến vậy không?"
Lê Lạc vuốt vuốt mớ tóc con trước trán: "Cậu thì hiểu cái gì, đó là ông chủ lớn đó nha."
"Trước kia cũng đâu có thấy anh để tâm đến ông chủ lớn như vậy đâu..." Đặng Lương làu bàu.
Kim Nhân đứng bên cạnh gấp laptop lại, nói: "Anh Lạc, vừa nãy Lưu Vũ Yên mới đăng weibo, có cần tương tác chút không?"
Lê Lạc tùy tiện đáp: "Được thôi, cậu lên nick của tôi bình luận một câu đi. Đúng rồi, hiệu quả của việc tạo tin đồn lần trước thế nào?"
Đặng Lương giành trả lời: "Hiệu quả tốt lắm luôn! Đứng đầu hotsearch lâu ơi là lâu! Mọi người đều tưởng là hai người là sự thật luôn ấy. Truyền thông cũng nói đây là lần thật nhất trong số các tin đồn của anh. Có điều... sau khi anh Thâm bị chụp, thì bên dưới bình luận bị bẻ hướng rồi, có người cảm thấy các anh chỉ là tụ tập bạn bè thôi, có người lại tưởng các chơi ba người..."
Lê Lạc cười lớn tiếng, không có chút hình tượng nào cả: "Cứ để cho họ nghĩ bậy đi, càng bậy càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-anh-binh-minh/1962648/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.