Nụ cười ngả ngớn trên mặt Giang Lưu Thâm dần dần biến mất, nhìn chằm chằm biểu cảm của mấy giây, cuối cùng bất lực mà than: "Cậu thật sự là toi rồi, xem ra là tôi cũng khuyên cậu không nổi rồi."
"Không cần cậu khuyên, cậu tưởng là tôi chưa từng tự khuyên chính mình sao?"
Lê Lạc đã quay người lại đối diện với người đang đi đến, giống như là nhìn chằm chằm kỵ sĩ đến đón mình vậy, nở ra một nụ cười vui vẻ.
"Lúc thích một người sẽ rất là mù quáng, không nghe ai khuyên hết, đợi cậu có người mình thích rồi thì cậu sẽ biết."
Giang Lưu Thâm hừ khẽ: "Ít nhất tôi chắc chắn sẽ không thích kiểu lạnh lùng như vậy, phải nói nhiều như tôi vậy, nếu không thì chán biết bao."
"Tùy cậu nói sao thì nói, không rảnh để lải nhải với cậu, người trong lòng ông đây tới rồi."
Đoạn Minh Dương chỉ cách còn ba bước chân nữa thôi, Lê Lạc duy trì nụ cười hoàn mỹ, đang muốn bước lên bắt chuyện thì Giang Lưu Thâm bên cạnh đột nhiên bước xuống ghế, chắn trước mặt anh, nghiêng đầu nói nhỏ với anh: "Xem anh đây nè."
Lê Lạc: "?"
Giang Lưu Thâm bước lên một bước trước anh, đi đến trước mặt Đoạn Minh Dương, đưa tay ra: "Chào cậu, tôi là bạn của Lê Lạc, họ Giang, thường hay nghe Lê Lạc nhắc đến cậu, khen cậu đẹp trai anh tuấn, con người chính trực, hôm nay vừa gặp, quả nhiên là như thế."
Lê Lạc: "..."
Anh tin Giang Lưu Thâm mới lạ đó.
Tên mặt dày này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-anh-binh-minh/1962633/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.