Sau đó Đoạn Minh Dương lại đến quán bar lấy rượu mấy lần, nhưng vẫn là dáng vẻ đầy sự chết chóc kia, mặc kệ cho Lê Lạc tung hứng hay khơi gợi như thế nào, hắn cũng không hề tiếp lời.
"Lạ nhỉ, hôm nay hắn ta bị gì vậy? Bình thường ít nhất cũng để ý tôi một chút mà?"
Lê Lạc than vãn mấy câu, ánh mắt đuổi theo bóng dáng cao ráo đang chạy qua chạy lại giữa dòng người kia. Ánh đèn giao nhau, ánh mắt của Đoạn Minh Dương từ đầu đến cuối đều không hề nhìn về phía anh lấy một lần.
"Chào anh...?" Một giọng nói nam vang lên bên cạnh.
Lê Lạc nghiêng đầu qua, là người phục vụ tên Andy khi nãy, không biết sao cậu ta lại quay lại đây rồi.
"Có chuyện gì?"
"Hi hi... Không có chuyện gì cả, thấy một mình anh ngồi buồn chán ở đây, đúng lúc tôi cũng đang rảnh, nên có thể nói chuyện với anh một lát cho đỡ buồn."
Lê Lạc liếc qua đánh giá cậu ta từ trên xuống dưới một cái, dáng vẻ cũng coi như là tầm trung mà thôi, nhưng mà nụ cười a dua nịnh hót lại thêm ba phần sến súa trên gương mặt kia khiến cho chỉ số nhan sắc của cậu ta giảm đáng kể.
Người phục vụ này chắc là biết anh có tiền, nên không thèm làm việc nữa, muốn đầu cơ trục lợi mà bắt chuyện giành lấy hảo cảm của anh, nói không chừng có thể vớt được thứ gì đó còn nhiều hơn tiền tip khi đưa rượu cũng nên.
"Không cần." Lê Lạc lười để ý cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-anh-binh-minh/1962615/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.