Là ai đây?
Trong đầu Lê Lạc thực ra đã nhảy ra tên một người ngay rồi.
Không thể nào... Ghen mà ghen đến mức này? Vậy có khác gì với những cặp đôi trong thời kì mặn nồng đâu chứ?
Nhưng mà hai người họ rõ ràng không phải là một cặp đôi mà...
Xe đã lái đến bên ngoài hội trường, đang xếp hàng đợi để chạy vào khu vực thảm đỏ, tiếng huyên náo của fan ở phía xa, khiến cho đầu óc vốn đã loạn như cào cào của Lê Lạc lại càng thêm rối ren, anh không nghĩ ra được chút đầu mối nào.
Đúng ngay lúc này, lại có điện thoại gọi đến.
Anh vừa nhìn thấy tên người gọi đến, liền bực bội mà nghe máy: "Chuyện gì, Giang thiếu gia?"
Giang Lưu Thâm: "Cậu đi thảm đỏ chưa?"
"Chưa, làm gì?"
"Tôi có chuyện nên đến trễ, giúp tôi chăm sóc bạn nhỏ nhà tôi."
Lê Lạc cạn lời: "Đại ca, thảm đỏ có bao nhiêu mét đâu? Thật sự xem bạn nhỏ nhà cậu là "bạn nhỏ" à? Tự cậu ấy đi được biết chưa?"
Giang Lưu Thâm nói năng hùng hồn: "Lỡ như mặt đất không bằng phẳng bị vấp thì sao? Lỡ như có fan nào nhiệt tình chạy đến ôm cậu ấy thì làm sao? Lỡ như——"
"Được được được, cậu đừng có mà lỡ như nữa, tôi đi, tôi đi!"
"Tôi đi cái gì? Sao tôi cứ có cảm giác là cậu đang mắng tôi nhỉ?"
Lê Lạc cũng thua: "Cậu thấy sao thì là vậy đi, không nói nữa, tôi sắp đến hội trường rồi... Ể?"
"Ể cái gì?"
"Người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-anh-binh-minh/1904709/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.