Anh bị điên à, Yến Yến đang sống rất tốt, anh tránh xa Yến Yến ra đi! Chính anh là người ép nó ở bên đó hơn ba năm, bây giờ anh đưa về làm cái chó thá gì hả!?Vương Lam Nhất đầu không nghoảnh lại, vẫn tiếp tục bước đi mặc kệ cho Đương Lãnh Hàn đang nổi khùng mắng chửi ở phía sau.
Quan Tuần Vũ một tay giữ chặt cả người cậu lại nhấc bổng lên đem vào trong phòng, cùng là nam nhưng sức cậu căn bản là đối không lại với Quan Tuần Vũ, nên đành buộc miệng mà chửi:
- Anh muốn chết rồi đúng không? Anh muốn nhìn thấy Yến Yến đau khổ đến chết đi sống lại anh mới vừa lòng đúng không? Anh bị thần kinh à!?
Quan Tuần Vũ nhíu mày, nghĩ đơn giản rằng việc mà bản thân vừa làm chuyện tốt giúp Vương Lam Nhất và Dương Ngọc Yến giảng hoà nhưng có lẽ trong câu chuyện này đã sớm hình thành hai thái cực với hai diễn biến trái nhau thì phải.
Anh nhìn cậu tức giận nhưng không thể giải thích cũng chẳng dám hỏi tại sao,cậu trước giờ chưa từng tức giận như vậy nên trường hợp lần này Tuần Vũ chỉ có thể chọn cách im lặng nghe cậu chửi mắng. Đến khi Đương Lãnh Hàn bình tĩnh trở lại, Tuần Vũ lúc này mới dè chừng tiến lại, chuẩn bị định đưa tay lên chạm vào người cậu thì liền bị hất văng ra không lấy chút kiêng nể, Tuần Vũ ngập ngừng khựng lại một khoảng rồi mới lên tiếng hỏi:
- Em đừng giận, là anh sai anh thật sự xin lỗi, nhưng em có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-18-em-la-vo-cua-toi/3348830/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.