Vào ăn đi, cứ kệ hai đứa chúng nó!
- Nhưng ba à, con bé hôm nay tròn mười tám rồi, nhỡ cậu ta làm gì quá giới hạn thì sao?
- Thì cứ sinh ra thôi, ngày kia lễ đính hôn diễn ra rồi, trong hôn ước cũng ghi dõ rồi!
Lâm Mạc nói dứt câu, ông vỗ vỗ vai cậu rồi quay về phòng ăn, Dương Vân Đặng hầm hực giấu không kín nổi nỗi bất bình lo lắng trong lòng mà đi thẳng một mạch lên thư phòng làm việc, người làm anh như cậu không yên tâm là điều hiển nhiên, kể cả đã mười tám nhưng ở tuổi này sức khỏe và cơ thể còn chưa phát triển hoàn toàn, nếu cô xảy ra chuyện gì, chắc chắn Vân Đặng này sẽ tự tay treo cổ tên Vương Lam Nhất kia lên trước cửa chính của Vương Gia không lấu chút thương tiếc.
Ở bên này, Dương Ngọc Yến bị anh kéo vào trong phòng, mãi một lúc sau cô mới định hình lại được rồi hất thẳng tay anh ra, cùng với điệu bộ tức giận mà quát lớn lên:
- Anh bị điên à!? Đừng...ư
Không để cô nói tiếp câu, Vương Lam Nhất giữ lấy chặt lấy chiếc eo nhỏ nhắn kia mà kéo mạnh vào người mình tay anh khoá chặt tứ phía không nói không rằng gì mà trực tiếp để môi áp môi, cô tròn mắt lên vì không kịp phản xạ, cơ thể bị ép chặt đến nỗi mền nhũn ra, phải nói nụ hôn kia quá cuốn, cuốn đến mức làm cô trở nên mù mịt, đầu óc trống rỗng như thể bị anh điều khiển vậy.
Chiếc lưỡi tinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-18-em-la-vo-cua-toi/2936903/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.