Anh đọc tiểu thuyết ít thôi, thời đại nào rồi còn có ba thứ tư tưởng chiếm hữu kiểu đấy, cái gì không phải của mình đừng mong là của mình, nếu anh thích thì tôi tự tay đốt cơ thể của người yêu tôi rồi vứt xuống biển cho khỏi phải cướp!
Đương Lãnh Hàn ngồi bên cạnh đang ung dung nghe cô và Quan Tuần Vũ đâm chém nhau bằng từ ngữ, tưởng dành bản thân sẽ không dính gì đến cuộc hội thoại kia mà bây giờ suy nghĩ chỉ là suy nghĩ, cậu hốt hoảng tròn mắt nhìn cô mà nói:
- Mà.y..à em có vấn đề à? Sao tự nhiên muốn thiêu sống anh? Còn anh nữa Tuần Vũ, người yêu tôi nói như thế rồi thì đừng mặt dày tìm cách gặp tôi nữa, anh thách thì tôi làm, giờ nhìn thấy người yêu tôi rồi đúng không? Cuộc gặp gỡ kết thúc được rồi!
Quan Tuần Vũ nhìn 2 nhóc con mới lớn trước mặt, một người muốn trốn tránh, một người hừc hực muốn đánh...nhìn hơn phim hài. Quan Tuần Vũ rút chiếc điện thoại từ trong túi ra chuyển đến một dãy số điện thoại hướng về phía cô rồi nói:
- Sẽ như thế nào nếu như chủ tịch tập đoàn MRI biết cô vợ tương lai quý báu của mình đang ngồi ở đây nhận người khác là người yêu của mình nhỉ?
Dương Ngọc Yến nhìn vẻ mặt khiêu khích của Tuần Vũ rồi lại nhìn xuống dãy số điện thoại ở trên màn hình, cô nheo mắt không hiểu chuyện gì, nhưng nhớ đến ba chữ "tập đoàn MRI" thoáng khiến cô tròn cả mắt lên nhìn:
- Sao anh biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-18-em-la-vo-cua-toi/2936827/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.