Và đặc biệt số lượng người thích cô cũng thay đổi hẳn, lúc học ở cấp ba ngoài sách vở ra thì nếu có thích cũng chỉ là thầm lặng, nhưng hiện tại thì khác xa với quá khứ, ai thích đều sẽ thổ lộ, cô vốn dĩ là không có hứng thú thậm trí là thấy phiền nhưng khổ rằng không thích thứ gì là thứ đó sẽ tự khắc tìm đến mình...
Với cái nhan sắc phi giới tính này của cô thì không có người thích mới là lạ!
.....
Buổi học đầu tiên của năm thứ hai tại đại học cũng đã sắp hoàn thành rồi. Dương Ngọc Yến khẽ mỉm cười rồi nhẹ nhàng cúi nhẹ người xuống kết thúc bài thuyết trình của mình. Nụ cười ấy dưới ánh nắng của những ngày cuối hạ thật sự rất đẹp, nó hoà vào sự tự tin, thanh thoát kia của cô...quá đỗi trong trẻo rồi!
Dương Ngọc Yến thở nhẹ một hơi rồi bước về phía chỗ ngồi ban đầu của mình. Từng bước chân của cô đều dứt khoát đều vô cùng thanh lịch, hoàn toàn thu hút tất cả những ánh mắt đang có ở đây, dáng vẻ này có chút khác so với Dương Ngọc Yến của trước đây, Ngọc Yến ở cấp ba và khi ở nhà...hình như đã trưởng thành hơn rất nhiều rồi.
Hầu như trong phòng hiện tại cũng đã dần dần thưa bớt người rồi. Một tay cầm chiếc máy tính, tay còn lại thu lấy mấy cuốn sách dày cộm nằm trên bàn vào lại trong cặp. Từ đâu một bàn tay ngay đưa ra trước mặt cô...là tay của con trai.
Cô nheo mắt ngước nhìn theo hướng cánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-18-em-la-vo-cua-toi/2936822/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.