Tí tách, tí tách.
Là tiếng nước rơi xuống hồ.
Tích tắt, tích tắt.
Là đồng hồ đang chạy không nhanh không chậm.
Cốp, cốp, cốp.
Là… người đó sao?
Cô gái mặc kimono rộng rãi tươi sắc in hoa anh đào, ngồi quỳ trên chiếu Tatami. Mái tóc thẳng tắp như thác nước tán ra bốn phía, như con bướm thắm tươi bị tơ nhện cuốn lấy, một loại mỹ cảm rách nát không trọn vẹn. Khuôn mặt vốn không chút biểu cảm như búp bê lại dâng lên gợn sóng nhàn nhạt, con mắt đen tĩnh lặng bốc lên ánh sáng càng lúc càng rạng ngời, như con ngài xông vào ngọn lửa.
Cô gái này là con thứ trong dòng họ, là… công cụ dùng để duy trì sự thịnh vượng cho dòng họ. Nàng vừa sinh ra đã là món hàng dùng để mưu cầu lợi ích cho dòng họ, từ nhỏ đã tiếp nhận lễ nghi nặng nề và học tập những gia quy vô tận. Những lớp giấy gói đó chẳng qua là để nâng giá trị của nàng tăng thêm một bậc, tầng tầng lớp lớp như tơ vây bọc lấy nàng.
Nàng có thể không biết trường học là gì, nhưng nàng phải biết lúc ngồi quỳ phải thế nào mới đảm bảo chuẩn mực. Nàng có thể không biết món ăn mình thích nhất là gì, nhưng nàng phải biết nhận món ăn từ nam giới phải thế nào mới bảo trì phong thái đúng mực. Nàng có thể không biết sở thích của mình là gì, nhưng nàng phải biết làm thế nào nắm bắt sở thích của phía nam giới.
Cho nên dù bị đưa đến nơi này, bị trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/satans-diyu/1914561/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.