Hạ Nhị lẳng lặng ngồi ngoài bóng tối, nhìn vào trong bóng tối, thiếu niên tóc vàng vẻ mặt tự nhiên ở trong phòng phát sóng, cách ánh sáng bên này một lớp tường vô hình. Cẩn thận quan sát thì có thể phát hiện, tay Ivy đang run nhẹ, đó là hưng phấn cùng mong đợi chen lẫn sợ hãi tử vong, biết rõ phía trước là bóng tối sâu không thấy đáy, lại không chút chùn chân.
Thiếu niên tóc đen trầm lặng, trầm lặng nhìn bóng hình mảnh mai lại không hề để tâm trong bóng đêm cô độc, và mọi người cùng nhau ở trong ánh sáng. Cậu hơi có cảm giác không thể ngăn bản thân nhắm mắt lại, để không nhìn tới bóng tối thâm trầm kia, và sự cô độc bị bóng tối ngăn cách đó.
Azz… Hóa ra bóng dáng mình trước giờ vẫn thê lương như vậy hay sao… Những người ngồi trong ánh sáng kia là nhìn mình như thế… Hay sao…?
Như để đánh vỡ sự tiêu cực của mình, Hạ Nhị cười, cố gắng mỉm cười, muốn chạy ra khỏi mảnh bóng đêm cô quạnh, nhưng hơi thở… lại nặng nề như bị bỏ thêm chì.
Bất kể nói thế nào, Hạ Nhị nghĩ, chỉ cần Ivy mở miệng dẫn chương trình, kẻ kia sẽ biết ngay bên này xảy ra biến hóa, hẳn sẽ không gọi đến nữa… Vô thức, Hạ Nhị không hy vọng cậu trai như thiên thần kia nhiễm phải bóng tối.
Nạn nhân nhiễm phải bóng tối chỉ cần một mình cậu thôi là đủ…
Cậu là nghĩ thế sao?
Hay là… Vì sự đối đãi đặc biệt dành cho mình bị đoạt lấy mà không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/satans-diyu/1914540/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.