Ở trong cánh của ta, không có bất cứ một chút… cảm xúc của ta.
—— Thiên thần và ác quỷ
Nhà, là một từ rất yếu ớt. Thậm chí chỉ cần một chút gió thổi cỏ lay, đều có thể dẫn đến cuồng loạn ở phương diện tình cảm.
Cố gắng của một người nếu bị quá tải, nhất định sẽ có chỗ nào đó lộ ra kẽ hở.
Thế là, khi ngay cả sức lực để miễn cưỡng chịu đựng cũng bắt đầu lụi tàn, kế tiếp cũng chỉ có thể ngã một cái không gượng dậy được nữa. Con người, chính là từng bước một hủy hoại như thế.
Ba…
Mẹ…?
Cậu mở to hai mắt, lại chỉ có cái bóng màu đen trong đồng tử của mình.
Nơi này… Là… Nhà? Vậy, mình là cái gì đây…?
Người đàn ông được gọi là ba bỗng dưng sững sờ, chỉ vì khóe môi của thiếu niên bị mình đánh dưới đất đột ngột kéo lên một độ cong quỷ dị, cậu bắt đầu cười, đầu tiên là cười nhạt, nhỏ giọng cười khanh khách, càng lúc càng lớn, cuối cùng biến thành cười to, cười gập người xuống, cười không thở nổi.
Là cái gì đây…? Này, mình là cái gì vậy?
Khái niệm duy nhất xác định bản thân từng bước tan rã và sụp đổ, cuối cùng chỉ còn lại một cái xác rỗng tên là Hạ Nhị.
Bị tràng cười to của thiếu niên dọa, tay người đàn ông dừng lại một chút, sau đó thấy thiếu niên đứng thẳng dậy, nhìn mình. Đôi mắt thiếu niên không chút bóng sáng, là chất vô cơ xám lạnh như kim loại. Giống như,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/satans-diyu/1914527/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.