An Nhiên có chút căng thẳng, nhưng cô vẫn cố khống chế không biểu hiện ra.
"Kiều tổng, anh vẫn còn chưa khỏi, vẫn là nên đừng đứng dậy."
"Chắc cô không cho là, Kiều Ngự Sâm tôi đến bác sĩ riêng cũng không có chứ?"
An Nhiên sửng sốt một chút: "Cho nên, anh đã khỏi bệnh rồi?"
"Cô trông tôi giống một người bệnh? Có cần bây giờ tôi cho cô thấy tôi khỏe như thế nào bằng vài hành động thực tế?"
"Không cần," An Nhiên lập tức trả lời: "Hôm nay coi như tôi làm chuyện thừa thãi đi, tôi phải quay lại bệnh viện rồi."
"Câu vừa nãy của cô, khiến tôi nhớ ra, cô là vợ tôi, tôi vẫn chưa làm tròn bổn phận của một người chồng đối với vợ mình, đúng là không đúng mà. Cô cũng không bị bệnh, thì cần gì phải nhập viện? Lên lầu, đi tắm."
An Nhiên nhìn anh ta, kỹ năng diễn xuất của anh ta thì đúng là chả ra sao, nhưng các hormone của anh ta thì có vẻ không phải giả.
Cô phải tránh xa người đàn ông này.
Bây giờ mà chống đối anh ta, thì đúng là không khôn ngoan chút nào.
Cô nghe lời anh và thực sự đi lên lầu.
Nhớ lúc hôm qua cô tắm, anh ta đã tắm ở ngay phòng bên.
Cô chỉ ở trong phòng tắm hai phút trước khi mở cửa.
Không có ai trong phòng.
Cô mím môi cười, rón rén bước đi thật nhanh.
Sau khi rời khỏi phòng và đi xuống cầu thang, cô tình cờ gặp quản gia Lâm.
An Nhiên bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/satan-tong-tai-dung-yeu-toi/1981943/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.