Từ bên cạnh, giọng nói của An Triển Đường vang lên: "Ngự Sâm?"
Kiều Ngự Sâm định thần lại và quay đầu nhìn ông.
Anh rời khỏi cửa phòng của An Nhiên, đi về phía An Triển Đường: "An tổng, có chuyện gì?"
An Triển Đường quan tâm liếc nhìn cửa phòng An Nhiên, sau đó nói: "Tâm Tâm tỉnh rồi, nó muốn gặp cậu, cậu có thể đi gặp con bé không?"
Kiều Ngự Sâm đút hai tay vào túi rồi rời đi.
Đi được vài bước, như suy nghĩ điều gì, anh quay lại nhìn An Triển Đường.
"An tổng, ông nhận nuôi An Nhiên là vì nhóm máu của cô ấy giống với Tâm Tâm à?"
An Triển Đường không ngờ Kiều Ngự Sâm sẽ hỏi câu hỏi này.
Ông im lặng hồi lâu rồi gật đầu.
"Lúc đó An Tâm đâu có bệnh."
An Triển Đường thở dài: "Nhà nội An Tâm có bệnh gan di truyền, đời nào cũng có người chết vì bệnh gan. Ngay cả anh trai của An Tâm cũng chết vì bệnh gan. Sau khi Tâm Tâm ra đời, chúng tôi sợ Tâm Tâm sẽ gặp tai nạn, cho nên tôi tìm được An Nhiên, giữ An Nhiên ở bên cạnh mình."
"Chuyện này An Tâm có biết không?"
"Nó không biết, con bé không biết gì hết."
Kiều Ngự Sâm nhìn biểu cảm của An Triển Đường, một lúc sau mới quay đi thăm An Tâm.
An Tâm cũng được chuyển trở lại phòng bệnh thường sau khi được theo dõi trong ICU trong mười ngày.
Lúc này An Nhiên đã khôi phục rất tốt.
Cô đã có thể tự đi lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/satan-tong-tai-dung-yeu-toi/1981941/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.