Lúc An Nhiên bưng canh giải rượu đi ra, anh đã ngồi trên sô pha trong phòng khách.
Cô bước tới và đặt canh giải rượu lên bàn cà phê.
Thấy anh đang xem sách toán cao cấp của cô, cô liền giật lấy, đóng lại, "Sao anh lại xem đồ của người khác?"
"Toán cao cấp? Đến bây giờ cô mới chịu đọc sách này?"
Sắc mặt cô lạnh đi, vội vàng thu dọn sách bài tập trên bàn cà phê, đặt sang một bên.
Thanh âm lạnh lùng nói: "Lúc ở độ tuổi xem cái sách này thì tôi đang ở tù."
Khi nhắc đến nhà tù, Kiều Ngự Sâm bất giác cau mày.
Nhìn vẻ mặt của cô, anh hơi cáu: "Ai bảo cô không chịu học ở cái tuổi phải học đấy".
Không chịu học?
Cô?
Anh ta có biết quá khứ của cô không, tại sao anh ta lại nói như vậy về cô?
Cô nắm chặt tay và nhìn anh với ánh mắt giận dữ.
Cô đã từng rất nỗ lực.
Nỗ lực học tập.
Chỉ để vào được một trường đại học tốt.
Có được một công việc tốt và kiếm được nhiều tiền.
Đưa mẹ của cô trốn thoát khỏi thành phố này, khỏi An gia.
Nhưng... giấc mơ này đã hoàn toàn bị nhà họ An và người đàn ông này chà đạp.
Anh nhìn thấy sự căm hận trong mắt cô, lạnh lùng nói: "Sao, động vào nỗi đau của cô à? Cô đã gieo gió gặt bão, cần gì phải làm chuyện vô ích này, giờ mới muốn học thì có ích lợi gì."
Cô nghiến răng và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/satan-tong-tai-dung-yeu-toi/1981929/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.