"Không có chuyện gì lại tỏ ra ân cần, tốt nhất cô cứ nói thật đi, có chuyện gì?"
"Có một số chuyện, nói qua điện thoại không rõ ràng được, tôi mời anh đi ăn, đến lúc đó bàn trên bàn ăn, lát nữa tôi sẽ nhắn địa chỉ và thời gian cho anh biết."
Cô không cho Kiều Ngự Sâm cơ hội phản đối, cô trực tiếp cúp điện thoại.
Nói xong cô mới thở phào nhẹ nhõm.
Đi ăn ngoài, nên không cần mua đồ ăn nữa.
Cô khởi động lại xe và đi về nhà.
Khi gần đến nhà, cô nhìn ra cửa từ xa.
Thấy xung quanh không có ai, cô lái xe qua.
Khi xuống xe, nhìn thấy chữ viết trên đá cuội ở cửa, lông mày cô cau lại.
"Chờ anh."
Cô ngồi xổm trước tảng đá cuội, ánh mắt trở nên lành lùng.
Chờ anh...
Chữ "yêu em" được xây bằng đá bốn năm trước đã trở thành chữ "chờ anh" của ngày hôm nay.
Không ai biết điều gì đã xảy ra với cô giữa tình yêu và sự chờ đợi.
Năm đó, khi mẹ cô hấp hối, cô chạy đến cầu cứu hắn nhưng hắn không xuất hiện.
Điều cô nhớ là khoảnh khắc cuối cùng của mẹ cô trên thế giới này.
Cô không biết lúc đó mẹ có khóc không, có hối hận không, bao lần gọi tên cô, nói rằng 'Mẹ yêu con'.
Cô không biết lúc đó mẹ cô đã sợ hãi như thế nào.
Sau khi mẹ cô đi, cô đã quẫn trí, cô nghĩ rằng hắn là bạn trai của cô và hắn sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/satan-tong-tai-dung-yeu-toi/1981925/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.