Phá được cửa Đường Tiêu vô cùng thất vọng ở trong thạnh thất cũng chỉ có thạch bích vô tận.
- Cửa phòng dày như vậy mà không có mật thất khác.
Ngân Từ Phong nữ nói với Đường Tiêu một câu.
- Ta cảm thấy bên kia có thanh âm rất kỳ quái.
Đường Tiêu dán lỗ tai vào tường nghe ngóng sau đó nói với.
- Phá tường sâu vào, lão ma ta có dự cảm trong đó có một gian mật thất không chừng còn có chỗ tốt.
Áo Bỉ lão ma cũng vô cùng hứng thú, Đường Tiêu đến giờ vẫn chưa thu thập được gì khiến cho lão vô cùng thất vọng, lúc này nhịn không được mà mở miệng cổ vũ Đường Tiêu vài câu.
Đường Tiêu vốn bất định tâm thần muốn oanh kích cái thạch bích kia nghe Áo Bỉ lão ma nói vậy hắn lại ổn định tinh thần.
Nửa canh giờ trôi qua thạch bích lại bị đẩy thêm vài chục trượng nữa.
Đường Tiêu ngồi ở trên mặt đất thở ra một luồng hơi.
Lại một canh giờ trôi qua, Đường Tiêu cắn răng đánh vào trong thạch bích, một tiếng giòn vang vang lên, cửa thạch bích đã bị phá mở.
Một luồng hỏa diễm vô cùng nóng bỏng cùng với dược hương truyền ra, Đường Tiêu đã sớm có phòng bị vội vàng dùng hộ thể cương khí đứng vững.
Ở bên trong phong bạo thiên lô hàn khí bốn phía nhưng nơi này lại vô cùng nóng nực, trước mặt Đường Tiêu trong chính giữa gian thạch thất là một cái cự đỉnh, phun ra hào quang diệu ảnh của tinh thạch.
Dược đỉnh ở trong phong bạo thiên lô khẳng định không phải là vật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-vuong/1452241/chuong-484.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.