- Đây.
Đường Tiêu lấy ra từ trong túi dự trữ một viên linh thạch ném ra.
Vi Liên thu hồi linh thạch xong, bèn lấy từ trong người ra một bình nhỏ, bên trong chính là phù mực mà nàng điều chế ra.
- Học vẽ phù chú phải đưa cho ngươi bao nhiêu viên linh thạch?
Đường Tiêu nhận phù mực, cũng không hề giả bộ với Vi Liên nữa, trực tiếp hỏi thẳng Vi Liên.
- Ôi… kỹ thuật vẽ phù, vốn dĩ không muốn truyền cho người khác được. Vi Liên mỉm cười nhìn Đường Tiêu, giống như cố ý trêu chọc hắn.
- Mười viên linh thạch đủ chưa?
Đường Tiêu lấy ra từ trong túi dự trữ ra mười viên linh thạch bỏ ra trước mặt Vi Liên.
- Thêm mười viên nữa, ta sẽ dạy ngươi vẽ phù cầu lửa.
Vi Liên giơ tay về phía Đường Tiêu. Nàng thấy những viên linh thạch này đối với Đường Tiêu không có tác dụng gì, mà nàng vẽ phù thì cần tiêu hao rất lớn, nên phải cần những vật này bổ sinh linh khí nội nguyên.
- Cầm lấy đi.
Đường Tiêu lại ném mười viên linh thạch ra, dù sao cũng không phải của mình, ném ra cũng không thấy đau lòng.
- Quá trình vẽ phù, thật ra là triển khai thuật pháp trong túi dự trữ trên giấy, cho nên đầu tiên phải phóng ra những trận đao pháp sử dụng.
- Nhưng không phải giống như thi triển pháp thuật trong trận đánh, mà là chậm rãi chế thông qua lá bùa. Quá trình này không thể gấp gáp, nhất định phải bình tĩnh, xác suất thành công mới cao.
Vi Liên giải thích với Đường Tiêu rồi bắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-vuong/1452159/chuong-402.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.