- Lão công ngươi trách ta sao?
Dực Thai công chúa khẽ dẩy Đường Tiêu nhưng Đường Tiêu vẫn ngồi yên không nhúc nhích.
- Ta đi xuống trước lão công, buổi tối khí lạnh ngươi cũng đừng ở đây quá lâu.
Dực Thai công chúa lưu luyến không rời nói với Đường Tiêu.
- Đi thôi đi thôi.
Thạch Miêu vương không kiên nhẫn nhảy quanh bốn phía.
- Con mèo này ngươi thật là chán ghét.
Dực Thai công chúa hơi tức giận mà mắng Thạch Miêu vương một câu.
- Meow meow meow.
Thạch Miêu vương tức giân mà hét to vài tiếng nhưng nó đã đáp ứng Bách Thảo tiên tử không ăn công chúa chán ghét này cũng không thể khi dễ cho nên chỉ có thể tức giận mà thôi.
- Meow meow cái gì, đi thôi!
Dực Thai công chúa xoa nước mắt thúc dục Thạch Miêu vương một câu.
- Đúng rồi có một số thứ tiểu Thảo để ta chuyển giao cho ngươi.
Thạch Miêu vương đang định đi xuống chợt nhớ ra điều gì đó thì nói với Đường Tiêu.
- Cái gì?
Đường Tiêu vốn trầm mặc hơn nửa ngày cuối cùng cũng mở miệng.
Thạch Miêu vương nghĩ nghĩ cuối cùng cũng lấy ra một vật giống hột đào:
- Đây là thứ mà tiểu Thảo dùng Đào Thần chi tâm luyện được là Đào thần chiến giáp, vốn ta nghĩ ngươi không biết chuyện này cho nên định chiếm làm của riêng, về sau thấy vậy là có lỗi với Tiểu Thảo cho nên vẫn đưa cho ngươi.
- Đào Thần chiến giáp?
Đường Tiêu thò tay nhân lấy hột đào kia.
- Ừ là đào thần chiến giáp, tuy nhiên hiện tại ngươi giữ nó cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-vuong/1452149/chuong-392.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.