- Là ngươi trước ra tay.
Đường Tiêu không thèm nhìn bả vai đổ máu, ánh mắt biến vô cùng lạnh lẽo, từng bước một tới gần Bồ Chân. Hai phù triện và khối ý niệm tàn nhược trong người hắn cùng chấn động.
Bồ Chân càng giận dữ hơn:
- Ta ra tay trước thì sao? Ngươi đã làm việc cẩu thả, còn chống đối quản sự, nếu không chịu phục tòng ước thúc thì ta sẽ cắt đứt một tay ngươi làm răn đe!
Triệu Thanh đột nhiên xông đến chắn trước mặt Tôn Văn, lớn tiếng chất vấn Bồ Chân:
- Bồ Chân sư huynh! Xin hỏi ta cẩu thả với Tôn Văn sư huynh như thế nào? Làm đệ tử hạch tâm thì có thể ngậm máu phun người như thế sao? Nếu huynh muốn chặt một tay của Tôn Văn sư huynh thì hãy giết ta trước đi!
Bình thường mấy đệ tử này không có gan lý luận với đệ tử hạch tâm, Bồ Chân đâm bị thương Đường Tiêu khiến Triệu Thanh vô cùng đau lòng, cô bất chấp tất cả.
- Đôi cẩu nam nữ! Cho rằng ta không trị được các ngươi sao?
Bồ Chân càng lúc càng tức giận, phi kiếm đen ở bên cạnh gã phát ra tiếng rít.
- Xảy ra chuyện gì? Sao khiến Bồ Chân sư huynh tức giận như vậy?
Vi Liên lần trước cùng Bồ Chân đi qua viện này đột nhiên tiến vào viện hỏi.
Triệu Thanh vừa khóc và tố cáo với Vi Liên:
- Đệ tử và Tôn Văn sư huynh đang ở trong phòng thảo luận kiếm quyết, Bồ Chân sư huynh ở ngoài cửa nhục mạ, còn đạp cửa tổn thương đệ tử. Hai chúng ta đi ra cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-vuong/1452127/chuong-370.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.