Đa số hồn đoàn bị Ly Tử Phong Bạo của trung tâm Ly Tử Phong Bạo mạnh mẽ phân giải, phá hủy. Còn những đoàn sáng đỏ tận chức trách cũng không ngừng phát ra sợi chỉ, dù là hồn đoàn tiến tới hay định rời đi đều bị sợi chỉ đỏ công kích tan biến. Nếu không tan biến thì đa số cũng thành mây khói trong trung tâm Ly Tử Phong Bạo. Chỉ có số cực ít không có bất cứ năng lượng dao động hình phù triện hoặc vân triện trở thành cá lọt lưới, theo Ly Tử Phong Bạo bay vào bóng tối hư không.
Hắc ám hư không vô tận, mỗi thời mỗi khắc có vô số khe hở không gian sinh ra, mỗi lúc đều đang diễn ra câu chuyện tương tự.
Đường Tiêu rất nghi ngờ lúc đó mình cũng bị đưa vào như vậy, cơ duyên trùng hợp thần hồn dựa vào từng miếng phù triện tàn nhược mới may mắn sống sót, sau đó qua hơn một ngàn năm, lớn thành khối ý niệm cường đại như ngày hôm nay. Ly Tử Phong Bạo mạnh mẽ như vậy, từ ngoài khe hở không gian tiến vào, không nói tới mấy đoàn sáng đỏ hư không thanh tảo giả ngăn cản, cho dù đi ngược lại Ly Tử Phong Bạo muốn chạy ra ngoài khe hở không gian đều gần như là việc không thể xảy ra.
Cứng rắn xông qua ư?
Nhiều đoàn sáng đỏ như vậy, chỉ cần có một sợi chỉ hướng tới khối ý niệm này, Đường Tiêu sẽ lập tức tan thành mây khói, vĩnh viễn trầm miên.
Còn không xông qua?
Chờ đợi một ngàn năm nay, chẳng lẽ kết cuộc cuối cùng chính là từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-vuong/1452094/chuong-337.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.