Quần áo tất cả đều dơ bẩn không chịu được, Dực Thai công chúa bảo Đường Tiêu giúp nàng kéo một tấm rèm, chia thạch thất thành hai phần, sau đó trốn vào đằng sau chiếc rèm. Dực Thai công chúa thay quần áo ra lấy một bộ quần áo sạch, trong lòng đột nhiên có chút bận tâm Đường Tiêu nhìn lén, vì vậy lặng lẽ xốc một góc rèm vải lên nhìn, xem bên kia Đường Tiêu đang làm gì.
- Không nhìn lén nàng đâu, mau thay quần áo đi.
Đường Tiêu phát hiện Dực Thai công chúa mờ ám, vì vậy mới nói với nàng một tiếng.
- Ai biết được! Ngươi háo sắc như vậy….
Dực Thai công chúa cong miệng lên, cảm thấy hôm nay mình làm toàn chuyện xấu, đều là do Đường Tiêu bắt buộc.
- Trên người của nàng có chỗ nào mà ta chưa thấy? Còn nhìn lén nàng làm gì?
Đường Tiêu lắc đầu, vẻ mặt thần thái khinh thường.
- Ngươi xem lúc nào đó?
Dực Thai công chúa càng hoảng sợ, trừng lớn đôi mắt, khuôn mặt e lệ đỏ lên.
- Ta không phải cố ý muốn nhìn nàng, lần trước ở cung Dực Thai, nàng cởi chuồng mông trên mặt ta, ta còn chưa tìm nàng tính sổ.
Đường Tiêu nhếch miệng, tuy lúc ấy tình hình khẩn cấp, là vì cứu hắn nhưng không thể đặt mông ngồi lên mặt của hắn.
- Ah!
Dực Thai công chúa hét kinh lên một tiếng…chẳng lẽ là…. Lần đó chuyện mình tắm rửa, hắn đột nhiên xông vào? Lúc ấy không phải hắn hôn mê sao?
- Ngươi xấu lắm!
Dực Thai công chúa vừa thẹn vừa xấu hổ, quên mấy bây giờ trên người mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-vuong/1452016/chuong-259.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.