Chân thị bị Lâm Quý sờ đến chỗ mẫn cảm đã lâu chưa được người mưa móc, toàn thân run rẩy cứng ngắc, kiềm không được kêu ra tiếng.
Chân thị bị tiếng rên của chính mình làm giật mình, vội che lấp bảo:
- Thúc thúc còn chưa tìm ra kim ư?
- Có lẽ…đâm vào trong quần, bên ngoài…nhìn không thấy.
Lâm Quý nổi lên máu dê thì lá gan cũng to ra, có ý định dẫn dắt sự việc hướng tới mặt kia.
- A? Vậy nên làm sao đây?
Chân thị quay đầu liếc Lâm Quý một cái rồi vội vàng xoay trở về.
- Không bằng…ta giở ra xem coi rốt cuộc kim giấu ở đâu?
Bây giờ Lâm Quý có chút sốt ruột muốn kéo quần Chân thị xuống, ngoài miệng thì nói lời đứng đắn.
Đường Tiêu ở trong người Lâm Quý nhìn màn ảnh AV có xúc động muốn đập đầu vô tường. Hai người các ngươi đã củi khô lửa bốc rồi, có cần giả dối vậy không trời?
Chân thị mềm mại đáp lại Lâm Quý một câu;
- Ưm, vậy thúc thúc hãy tìm giúp ta đi.
- Được rồi.
Đôi tay Lâm Quý có chút run, nhìn chằm chằm mặt sau Chân thị, rốt cuộc đánh bạo mở ra vạt áo của ả, kéo xuống cái quần mỏng.
Vừa thấy bên trong lộ ra da thịt trắng mềm thì tim Lâm Quý bắt đầu đập nhanh. Gã kiềm không được kéo tuột xuống hết, đằng sau Chân thị lộ ra cả ngoài. Tuy không phải lần đầu tiên gặp thân thể phụ nữ, nhưng đời này Lâm Quý chưa từng kích động như vây giờ, dục vọng xen lẫn cảm giác tội lỗi sâu đậm và một chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-vuong/1451991/chuong-234.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.