Chân thị nghe thấy lời của Lâm Diệu, mặt lúc đỏ lúc trắng, mắt không ngừng liếc trộm Lâm Quý nhưng không nói nên lời.
- Ta cũng muốn chơi súng nước, sao thúc thúc giấu đi một mình chơi vậy?
Lâm Diệu ôm lấy Lâm Quý không thể động, thân thể nhỏ bé không ngừng giãy giụa.
Đường Tiêu vui sướng khi người gặp họa, thay Lâm Quý hù cô bé:
- Ha ha…súng này bắn nước rất khủng bố, sẽ dọa ngươi sợ.
- Hì hì…ta mới không sợ đâu!
Lâm Diệu cũng cười càng vui vẻ, nghĩ là thúc thúc cố ý đùa bé, lần nữa lắc lư thân thể.
Chân thị trừng Lâm Quý một cái, hiển nhiên đang suy nghĩ mới rồi gã rốt cuộc làm cái gì mà khiến Lâm Diệu cho rằng gã chơi súng nước.
- Ai, bị ngươi phát hiện rồi, thúc thúc đầu hàng, giao ra súng nước đây.
May là Lâm Quý phản ứng mau, kịp lúc từ hồ lô trữ vật lấy ra một đan bình chứa nước thuốc lỏng, mở nắp bình lắc lư trước mặt Lâm Diệu.
Quả nhiên Lâm Diệu bị dụ, cho rằng thứ mới cấn cái mông nhỏ của mình là nó, vội cướp lấy đan bình từ tay Lâm Quý.
- Là cái này ạ?
Lâm Diệu nhíu mày, bóp đan bình, cảm giác không giống lắm.
Chân thị tức giận rầy Lâm Diệu một câu, đại khái hiểu ra tại sao Lâm Quý lúng túng.
- Diệu nhi đừng gây rối nữa, trả nó cho thúc thúc!
- Thúc thúc, mới rồi con ở trong hoa viên thấy một con trùng kỳ quái lắm, có hai cái sừng dài thật dài, ta dẫn thúc đi xem, thúc bắt nó giúp ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-vuong/1451983/chuong-226.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.