Thạch Miêu vương rất phiền muộn chạy tới bên cạnh Bách Thảo vương bắt đầu cọ chân vào chân của nàng.
- Chỉ bằng vào ngươi? Lăn đi.
Bách Thảo vương cũng không nể tình một cước đá bay Thạch Miêu vương, động tác cực nhanh Thạch Miêu vương cũng không kịp trốn tránh.
Hỏa Hùng vương ở bên cạnh cười hắc hắc nhìn Thạch Miêu vương mà hả hê.
Tuy Bách Thảo vương hiện tại toàn thân khô héo vô cùng suy yếu nhưng tựa hồ cũng không ngại cùng với hai đại yêu vương khác sống chung cùng một chỗ thậm chí còn dẫn bọn họ vào sào huyệt của mình, Đường Tiêu suy đoán rằng bọn họ có tình cảm với nhau vô cùng tốt cùng nhau cởi mở cùng nhau chung hoạn nạn, không giống như cuộc sống bình thường của nhân loại, lục đục đề phòng lẫn nhau.
- Lão Điêu ngươi có phải mệt rồi không ta cảm thấy trạng thái của ngươi rất không đúng.
Thạch miêu vương ở trước mặt Bách Thảo vương mất mặt liền tìm Đường Tiêu kiếm chuyện vui vẻ.
Đường Tiêu trong lòng cảnh giác vẫn không để ý tới nó duỗi cái mỏ mà mổ xuống, Thạch Miêu vương ngửa mặt lên trời nằm ngã trên mặt đất ha ha cười bốn vuốt đánh với điêu mỏ của Đường Tiêu, nótựa hồ rất thích được đùa như vậy thần sắc và động tác so với con mèo ở kiếp trước của Đường Tiêu cũng không có gì khác nhau.
Đường Tiêu ở kiếp trước có một thời gian nuôi mèo, mỗi lần xong nhiệm vụ đều chọc cười với nó một hồi bây giờ cùng với Thạchmiêu vương vui đùa khiến cho hắn nghĩ tới tình cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-vuong/1451944/chuong-187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.