Tuyết Điêu chao liệng bổ xuống, quắp lên một gã sĩ tốt, đôi tuyết trảo dùng sức xé một phát, đem thân thể của hắn kéo thành hai nửa, sau đó một ngụm nuốt ực xuống dưới, cứ thế mà đem thân thể đám sĩ tốt chuyển thành một đống huyết tương tinh khí thu nhập vào trong cơ thể, lập tức hắn lại cứ thế lao xuống......
Khi Tuyết Điêu không bỏ sót mà xé nuốt luôn hơn mười người sĩ tốt kia thì một lần nữa trở xuống đến mặt đất, Đường Tiêu toàn thân máu huyết trở nên vô cùng tràn đầy, loại cảm giác này vô cùng thoải mái thích ý. Trong giây lát đó, Đường Tiêu cảm giác mình đã hóa thân trở thành một phệ huyết ác ma, cái loại nhìn thấy người là muốn xé nát một ngụm nuốt mất kia vậy.
Sau khi giết chết hơn ba mươi người kia, Đường Tiêu chỉ lấy được từ chỗ Lưu Đình một bộ phi hành pháp khí, mấy miếng liễu diệp phi đao, cùng một bộ tên nỏ có thể giấu trong ống tay áo.
Gần đây qua mấy lần chiến đấu sau khi tiến vào cấp Nhân Nguyên, Đường Tiêu quả thật đã cảm nhận được pháp khí mạnh là vô cùng trân quý, hắn hiện tại cũng đã sưu tập rất nhiều pháp khí thượng đẳng. Nhưng tên Lưu Đình này thân là võ giả cấp Địa Nguyên mà trên người mới chỉ có một bộ phi hành pháp khí hạ phẩm không tốt gì cho lắm, phi đao với tên nỏ cũng chỉ có thể được coi là ám khí, cũng khó trách võ công của hắn tu vi cao hơn Đường Tiêu nhiều như vậy, cuối cùng lại đã bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-vuong/1451909/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.