Phương Kích vốn đã vô cùng phẫn nộ, sau khi nghe thấy lời nói của tên sĩ tử kia càng trở nên cuồng giận, hàn quang trên người hắn lóe lên, thanh Phương Thiên Họa Kích tối tăm đột nhiên xuất hiện trong tay, đồng thời mãnh liệt ném tới phương hướng thanh âm tên sĩ tử vừa phát ra. Theo tiếng hét thảm, thân thể của tên sĩ tử kia đã bị Phương Thiên Họa Kích đâm xuyên qua, gắt gao đính trên mặt đất, hắn phí công dùng tay nắm lấy cán kích của Phương Thiên Họa Kích cắm trên người mình, sau đó trong miệng đổ máu, thân thể mềm oặt đổ xuống…. Rõ ràng bị Phương Kích giết chết tại chỗ! - Hắn chết rồi! Trên mặt đám sĩ tử lộ ra thần sắc cực kỳ kinh hãi, nguyên một đám nơm nớp lo sợ, thậm chí có tên còn sợ đến mức đái cả ra quần. - Huấn luyện quân sự lần này, trong đám phế vật các ngươi, ta tổng cộng phải giết chết mười tên kém cỏi nhất! Không tuân thủ kỷ luật nhất! Đây là người đầu tiên! Còn kẻ nào muốn làm người thứ hai không! Trong cơ thể Phương Kích bay ra một đạo phù triện, tay rút Phương Thiên Họa Kích máu chảy đầm đìa trên người sĩ tử kia, lại hướng về phía toàn bộ cắm trại rống lớn một tiếng. Lúc này không còn kẻ nào dám lên tiếng nữa, chịu mấy cây quân côn ngược lại không có gì, nhưng không ngờ tên Phương Kích điên này lại dám động tay giết người! Phải biết rằng trong huấn luyện quân sự trước kia, thống lĩnh ngự lâm quân sẽ cùng đồng hành theo quân, một khi để xảy ra chuyện sĩ tử bỏ mạng, thống lĩnh cũng sẽ bị giáng chức, giáng cấp thậm chí phạt đi phục dịch trong quân. Không ngờ tên họ Phương này không chỉ không bảo vệ an toàn của đám sĩ tử, ngược lại còn chủ động đánh chết một gã sĩ tử, hắn thật sự quá điên cuồng. Đây là ở cảng cá Ngạnh Phương, không phải ở Đài Kinh thành, Phương Kích là cường giả Địa Nguyên duy nhất, cho nên hắn chính là lão đại, nếu không muốn chết, cũng chỉ có thể ngoan ngoãn phục tùng mệnh lệnh của hắn. Đường Tiêu ngược lại cảm thấy không thể trách hắn, trước kia huấn luyện viên ma quỷ thỉnh thoảng cũng lấy thủ đoạn cực kỳ huyết tinh giết một hai người, để đốc thúc những người khác cố gắng hơn. Bọn họ đều từ chiến trường trở về, nhân mạng trong mắt bọn họ không đáng một xu. Mặt khác Đường Tiêu còn có chút hoài nghi Phương Kích cố ý làm như vậy, rất có thể hắn không muốn làm Đại thống lĩnh ngự lâm quân ở Đài Kinh thành, cho nên muốn thông qua phương thức này để Nhân Hoàng rút hắn về lại trong quân. Người ưa thích chiến tranh, giết người, sống ở Đài Kinh thành hòa bình nhất định sẽ rất không quen. Đặc biệt là trong Tử Cấm thành, những nương nương, hoàng tử kia, hàng ngày thường xuyên thấy mặt, còn phái người tới lôi kéo, điều này khiến Phương Kích không giỏi xã giao khẳng định vô cùng buồn bực. Text được lấy tại Truyện FULL Bất luận như thế nào, trong lòng Đường Tiêu ngược lại có thêm mấy phần thiện cảm với Phương Kích, Đường Tiêu rất ưa thích tính cách của Phương Kích, bởi vì bọn hắn vốn cùng một loại người. Không bao lâu sau, trú quân của cảng cá Ngạch Phương, Thái Hằng Đô úy mang theo hơn mười tên bộ hạ khiêng rượu thịt chạy tới, làm lễ cơm rượu tẩy trần cho Phương Kích. Đám sĩ tử ngửi thấy mùi rượu thịt, nước miếng giàn giụa, nhưng số rượu thịt này không liên quan đến bọn hắn. Phương Kích kêu người tới gọi Đường Tiêu đến, cùng Thái Hằng Đô úy và Thất hoàng tử cùng nhau uống rượu. Nhưng Phương Kích làm như vậy, cũng không phải vì Lan Vương ở Nghi Lan thành có lời giao phó, mà thuần túy vì khắc khổ và tinh thần không sợ chịu khổ Đường Tiêu biểu hiện ra hôm nay, cho nên nguyện ý kết giao với hắn mà thôi. Nếu đổi thành một người khác, có biểu hiện ưu tú giống như Đường Tiêu, Phương Kích đồng dạng cũng sẽ kéo đến cùng uống rượu. Ngưu tầm ngưu mã tầm mã, một người cố gắng, một người chịu khổ, một người một lòng muốn trở thành cường giả võ đạo, sản sinh thiện cảm với người có tư tưởng đồng dạng như mình là chuyện rất bình thường. Khi uống rượu, Phương Kích chủ động cùng Đường Tiêu nghiên cứu thảo luận chuyện huấn luyện, Đường Tiêu cũng cảm thấy vô cùng hợp ý đối với vị thống lĩnh nghiêm khắc Phương Kích này, liền nhiệt tình đưa ra một số đề nghị với hắn. Đương nhiên đó đều là một số đề nghị rất chuyên nghiệp tổng kết lại từ kiếp trước, hơn nữa lại có thể áp dụng ở kiếp này, Phương Kích nghe được cũng liên tục gật đầu, trong lòng càng cảm thấy khen ngợi thích thú với Đường Tiêu. Đối với Đường Tiêu, gia tăng thiện cảm đối với một người như Phương Kích không phải là chuyện xấu hổ, hắn muốn đạt thành đại nghiệp, trở thành cường giả trong thế giới này, đương nhiên không thể thiếu được những nhân tài giống như Phương Kích được. Một vị tướng lĩnh dẫn binh, không có mấy phần khí phách, không có mấy phần sát khí, không có mấy phần đảm đương, thì còn chiến đấu cái rắm gì nữa? Sau khi uống rượu xong, quan hệ giữa Phương Kích và Đường Tiêu lập tức trở nên thân mật hơn rất nhiều, điều này cũng khiến Dực Thai công chúa vốn ở bên cạnh yên lặng quan sát cũng cảm thấy bất ngờ, dù thế nào nàng cũng thể nào nghĩ ra, người cậu coi trời bằng vung, tính tình cổ quái của nàng, tại sao lại có thể trở thành bằng hữu nâng cốc vui vẻ với Đường Tiêu. Đường Tiêu càng ngày càng khiến nàng cảm thấy khó hiểu. ...... Nghi Lan thành. Sa Nam tông nằm gần thôn Nguyệt Mi của huyện Tam Tinh, núi non trùng điệp và dòng suối uốn lượn chảy qua, tạo thành một bức tranh cảnh sắc vô cùng tươi sáng. Sa Nam tông là một trong những tông phái lớn nhất của Nghi Lan thành. Trưởng lão Sa Nam tông là Sa Long, dưới trướng có hai con trai, con trai trưởng là Kim Sa, là thiên tài võ học trẻ tuổi của Sa Nam tông, năm nay gần 23 tuổi, đã là một võ giả Nhân Nguyên lục giai, đang cố gắng đột phá lên võ giả Địa Nguyên. Thứ tử Kim Nam, năm nay 20 tuổi, võ giả Nhân Nguyên tứ giai. Khi Kim Sa còn nhỏ, đã đảm nhiệm chức đà chủ phân đà Sa Nam tông trú ở Nghi Lan thành, bình thường đều cùng đệ đệ Kim Nam ở Nghi Lan thành, vừa tuyển nhận đệ tử ngoại môn, vừa giúp đỡ quản lý công việc làm ăn của Sa Nam tông trong nội thành Nghi Lan. Kim gia là đại phú hộ trong Nghi Lan thành, công việc làm ăn của Kim gia chèo chống một phần tư thuế ngân của Nghi Lan thành, qua lại với Lan Vương Chu Hiền vô cùng mật thiết. Kim Sa cũng vì vậy mà kết bạn với Nghi Lan quận chúa Chu Cầm, cũng vì khuynh đảo trước vẻ đẹp mỹ mạo của Nghi Lan quận chúa và cá tính đặc biệt của nàng mà nhiều lần đến đề xuất chuyện thành thân, nhưng Lan Vương từ đầu đến cuối đều không chịu trả lời dứt khoát, nhưng những lễ vật mang đến ngược lại đều đón nhận tất cả. Sa Nam tông là đại tông phái trong khu vực Nghi Lan thành, Kim Sa đã nhiều lần công khai tuyên bố theo đuổi Nghi Lan quận chúa trước mặt mọi người. Lan Vương và Nghi Lan quận chúa cũng chưa từng công khai phủ nhận chuyện này, nên những tông phái, đệ tử nhà giàu khác trong Nghi Lan thành, đương nhiên sẽ nhượng bộ lui binh, không chủ động kết thù kết oán với Sa Nam tông.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]