Tô Thác Đao năm ngón dùng sức quá độ, có chút co quắp bấm sâu vào da thịt Việt Tê Kiến, trong thời khắc quyết định sinh tử này, cư nhiên lại lưỡng lự.
Việt Tê Kiến đột nhiên mở to hai mắt, phút chốc tràn ngập ý cười, trong mắt như hạ một cơn mưa xuân tháng ba, nhu hòa mà thanh khiết.
Sợi roi Đường Ly vung ra vừa chạm tới thắt lưng Tô Thác Đao, từ đáy tay áo hắn cũng đồng thời bay ra ba mũi Thanh Phong Câu bóng loáng, nhắm thẳng Việt Tê Kiến, một mũi gào thét đón yết hầu, hai mũi còn lại cách nhau ba tấc, hướng về khuỷu tay và cánh tay.
Cùng lúc đó, Phượng Minh đao vẽ ra một vệt sáng hình cung, máu tươi tung tóe!
Việt Tê Kiến chặt tay, Thanh Phong Câu bắn hụt.
Mọi biến cố, chỉ trong nháy mắt.
Đợi Đường Ly cùng Tô Thác Đao nắm tay nhau, Việt Tê Kiến đã rơi tự do như lá khô, người đang giữa không trung, nhưng vẫn dốc toàn lực ngoái đầu nhìn lại.
Thê lương mà kiêu ngạo, ý tình sâu như biển.
Một đao tự đoạn cổ tay, Việt Tê Kiến không bị Đường Ly lăng nhục.
Một đao giải nguy cho người, báo đáp một thoáng do dự ngắn ngủi ấy của ngươi.
Có thể Tô Thác Đao xuất phát từ lòng trắc ẩn, hay chỉ là không muốn nợ nhau, nhưng Việt Tê Kiến nguyện ý tin rằng, quãng thời gian đã mất đi, cùng những tháng ngày chưa tới, sau sự kiện nơi đây, một lần nữa ghi dấu ấn trở lại, kết nối với nhau.
Hắn từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-tuong-tu/3151998/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.