“Tạ sư, quy củ Thất Tinh Hồ, đệ tử nếu thắng được sư phụ, có thể diệt sư.”
Tạ Thiên Bích mỉm cười, nói: “Tùy ngươi.”
—–
Bảy ngày đã qua, Tô Thác Đao cả người nóng như than lửa, rồi lạnh đến xương cốt cũng co cụm thành một bó, run rẩy như muốn đem tia nhiệt khí duy nhất còn sót lại trong ngực hất ra ngoài, hô hấp dần ngắn ngủi mà suy nhược.
Nhưng từ nhỏ đã tập thành thói quen, thương thế có nghiêm trọng đến đâu, thời gian của mỗi lần hôn mê đều không vượt quá một canh giờ, nên có thể thấy mặt trời mọc, nắng lan tỏa, rồi giao điểm của ngày và đêm, cho đến trăng lên, rồi trăng lại xuống, thanh thanh sở sở biết được bảy ngày chớp mắt đã qua.
Chỉ cần tỉnh táo, Tô Thác Đao không bao giờ từ bỏ luyện Nhập Bát Tinh Kinh.
Kỳ kinh bát mạch tuy đã đứt, Tô Thác Đao nhưng tại đan điền khí phủ Thiên Trung Chậm Vĩ viết đủ văn chương, dùng một tia chân khí tàn dư du tẩu một vòng, tâm vô tạp vụ, chỉ chuyên chú vào những điểm mấu chốt nhỏ nhất.
Tu tập nội lực, là đơn điệu mà khô khan nhất, nhưng Tô Thác Đao có thể từ đó đạt được thể nghiệm cùng lĩnh ngộ tinh vi sâu nhất.
Từng điểm từng điểm chân khí hội tụ lại yếu ớt đến đáng thương, thử làm sao dẫn dắt chúng sinh sôi không ngừng nghỉ, vô số lần tuần hoàn liệu lý, lại tán loạn tan vỡ, rồi trùng tu củng cố, Tô Thác Đao cuối cùng cũng phát hiện chỗ thần kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-tuong-tu/3151972/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.