Hiển nhiên Việt Tê Kiến cũng không kiên trì nổi nữa, nơi ấy dù chỉ chạm nhẹ một cái cũng đau đến run bắn cả người, nhưng hắn vẫn muốn, vô tri vô thức chỉ biết đòi hỏi khát cầu, hễ rời khỏi Tô Thác Đao, toàn thân liền lạnh như con thú nhỏ bị lột da giữa băng thiên tuyết địa.
——
Sâu trong đáy lòng lại biết hắn tuyệt sẽ không giúp mình, chuyện liên quan tới Diệp Chậm Ly… Hắn thừa biết là Diệp Chậm Ly, nhưng chỉ có bao che và bao che, bao che đến không sót một mảnh, hắn bảo hộ chặt chẽ đến kinh thiên động địa không tự ý thức không nói lý lẽ, sao có thể vì mình mà tổn thương A Ly của hắn dù là một ngón tay?
Con đường sau này, chỉ có thể một mình đơn độc, vậy thì… Thất Tinh Hồ cũng phải hoàn hoàn toàn toàn thuộc về mình, kể cả Tô Thác Đao, kể cả sức mạnh cường hãn có thể hủy diệt Diệp Chậm Ly.
Không còn kịp để từng bước vững chãi nữa, Trục Không đại ca… Ta đã bị Diệp Chậm Ly dồn vào tuyệt cảnh, chỉ có thể mạo hiểm vội vàng.
Nước mắt khiến trên má trên cổ đều một mảnh lạnh lẽo ẩm ướt, kể từ giờ khắc này, tâm chí như băng tuyết trên núi cao, lãnh tĩnh đến vô pháp lay chuyển trước nay chưa từng có.
Việt Tê Kiến nỗ lực nhấc người, run run hôn lên môi Tô Thác Đao: “Ôm ta…”
Hắn thần sắc yếu đuối thê lương, như một đóa hoa tuyết rơi vào lòng bàn tay, chớp mắt sẽ tan biến, Tô Thác Đao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-tuong-tu/3151960/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.