Diệp Chậm Ly thở dài, quay đầu lại: “Lần trước đã nói với ngươi rồi, bổn tọa họ Diệp, không phải họ Diệp Diệp… Tà huynh, dạo này thế nào?”
Hoa Khước Tà thì không sao, nhưng Phí Thiên Ý đứng kế bên hắn khá có tâm bệnh, hai mắt dán lấy Diệp Chậm Ly, giống như một khắc sau Diệp Chậm Ly sẽ nhào tới lột sạch chất nhi nhà mình rồi thượng hắn, nhưng sự thật rõ ràng là Hoa Khước Tà chủ động muốn xông lên cưỡng bách Diệp Chậm Ly thượng mình.
Ba người sáu mắt, bập bùng nổi lửa.
Vẫn là Đường Chuyết linh hoạt, xuống thềm nghênh tiếp: “Phí tiên sinh, Hoa thế huynh, mời vào mời vào.”
Ngoài cửa tuyệt không phải nơi để tâm tình, Hoa Khước Tà không mất lễ tiết, chỉ quay đầu ba lần nhìn Diệp Chậm Ly, mỗi lần chỉ nhìn suốt một phần ba lộ trình, theo sát Phí Thiên Ý vào trong.
Đợi khách tề tụ đông đủ, giờ lành sắp đến, trong bảo đã có tiếng kèn trống sáo trúc rộn ràng, Đường Chuyết nhìn sắc trời, cùng Diệp Chậm Ly quay lại chính đường, một bên thấp giọng nói: “Hoa thế huynh là tới cầu thân.”
Diệp Chậm Ly ngạc nhiên: “Hồi luận võ ở Hoài Long Sơn, còn nghe nói hắn muốn cầu thân Thượng Quan thế gia, mới được vài ngày, đã vội tái giá?”
Đường Chuyết cười vỗ vai hắn, nói: “Nhị tiểu thư của Thượng Quan thế gia bệnh đến lợi hại, không thể nghị hôn… Hơn nữa tiểu thư nhà Thượng Quan, sao sánh được với đám cô nãi nãi lớn nhỏ của Đường gia?”
Đường Chuyết thực sự thiên vị,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-tuong-tu/3151948/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.