Việt Tê Kiến thẫn thờ một hồi, sắc mặt tái nhợt, nói: “Nếu ngươi còn lương tâm… dù chỉ là một chút, sẽ không nói muốn hay không muốn ta, cầu xin ngươi, thả ta đi, ta thực sự chẳng còn gì hữu dụng với ngươi nữa, Tô cung chủ.”
“Không.”
——-
“Không được.” Tô Thác Đao quay lưng về phía thái dương, chỉ thấy rõ đường nét ưu mỹ phân minh của khuôn mặt hắn, mâu quang thần sắc đều tẩm trong bóng tối: “A Ly là tổng quản Thất Tinh Hồ, Thập bát Thiên Sàm quân do hắn chấp chưởng, dưới trướng nhất định phải có quy củ, Khổng Tước lĩnh mệnh mà bất tuân, hắn phạt Khổng Tước, không có gì sai trái.”
Trong xa sương Diệp Chậm Ly cười rộ một tiếng như phi quỳnh chạm ngọc băng phá xuân khai.
Việt Tê Kiến thoáng lảo đảo, chỉ cảm thấy ánh nắng thật chói mắt, từng tia từng tia như trường tiên sáng tuyết, mỗi một roi đều hung hăng quất lên người mình, đau đớn đến quá dồn dập, trái lại mang theo ý vị lãnh tĩnh mà thận trọng.
“Dưới trướng có quy củ, càng phải có chừng mực…” Việt Tê Kiến cúi đầu, chậm rãi nói: “Việc trừng phạt, tự có hình đường, nên chém nên giết làm nô làm xướng, nếu đều do một mình Diệp tổng quản quyết định, Thất Tinh Hồ tại sao còn thiết lập hình đường? Huống chi Thất Tinh Hồ đã vào bạch đạo, nỗi nhục thoát y khỏa thân, vô luận môn nào phái nào cũng chưa từng có quy củ đó. Hôm nay cởi là y sam của Khổng Tước, nhưng lột chính là mặt mũi của những cánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-tuong-tu/3151946/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.