“Việt công tử sau khi tặng thần dược, liền rời khỏi Hoài Long Sơn, tứ hải vân du hái thuốc cứu người… Cung chủ, hắn thân không nội lực, đã không thể coi là người giang hồ, có lẽ cũng không ai làm khó hắn.”
“Vậy sao?” Tô Thác Đao xuất thần một lát: “A Ly, ngươi hành sự… vô luận chuyện gì, cũng đừng giấu ta.”
—–
Ai ngờ Nhậm Tẫn Vọng một câu “Tỷ thí bắt đầu” còn chưa nói xong, chợt thấy một bóng đen lướt qua, Tô Thác Đao đã ngồi ngay ngắn trên viên đài: “Thất Tinh Hồ nguyện lĩnh nhất tịch.”
Hắn ngữ khí ung dung bất bách, thần thái vô hỉ vô ưu, càng vô mối ràng buộc.
Trơ mắt nhìn môn phái đầu tiên lên viên đài cư nhiên là Thất Tinh Hồ! Hàng ngàn người nhất thời yên tĩnh, ngay sau đó lại ồn ào huyên náo như thủy triều dâng cao: “Ta khinh! Chuyện chính đạo bọn ta, từ lúc nào đến phiên tà giáo các ngươi diễu võ dương oai?”
“Ma đầu này cũng đủ kiêu ngạo! Ở Hoài Long Sơn mọi người đều quang minh chính đại tỷ thí, kỹ xảo đê tiện của các ngươi không có đất dùng đâu!”
“Bộ dạng cứ như yêu tinh, mau xuống núi làm nam kỹ đi! Đại gia sẽ tới ủng hộ… Không xứng vung đao múa kiếm!”
Những lời dơ bẩn bậc này, quan chúng dưới cơn kích động phun ra, không thiếu kẻ cười dâm phụ họa, dù sao cũng lẩn trong đám đông, thiết nghĩ ma đầu này sẽ không dám trước mặt chư phái chính đạo giết người diệt khẩu.
Tô Thác Đao quả nhiên bất động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-tuong-tu/3151936/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.