“Ta không phải người của Thất Tinh Hồ, Tô Thác Đao cũng không có hại Tang bá bá.”
Hắn một câu nói đến giản đơn bình đạm, không gợn chút sóng, nhưng móng tay giấu trong tay áo đã bấm cả lòng bàn tay rướm máu, mới có thể không gục ngã tại chỗ khi nói ra ba chữ Tô Thác Đao.
—–
Đây quả là tiếu thoại kỳ đàm, hổ lang cư nhiên luôn miệng niệm phật liều chết không nhận mình vừa ăn thịt người! Minh Bách đạo sĩ không khỏi cả giận nói: “Yêu nhân này miệng lưỡi không xương, người người đều phải diệt! Chính đạo đồng khí liên thủ, hà tất phí lời với hắn?”
Mọi người trong sảnh nghe một hồi, cũng hỗn loạn sôi nổi hẳn lên, có kẻ tuốt kiếm khỏi vỏ, cũng có kẻ dáo dác nhìn xung quanh, có kẻ một lòng trừ ma, cũng có kẻ đong đếm phân lượng của ma này, có kẻ nhân cơ hội vơ một đĩa thịt bò của bàn khác, còn có kẻ lén lút quan sát tướng mạo của hai yêu nhân… Đủ mọi hành động đa dạng phong phú.
Diệp Chậm Ly ngồi yên bất động, thậm chí khóe môi còn treo một tia ý cười, cao giọng nói: “Nếu ỷ người đông thế mạnh lấy nhiều hiếp ít, vậy có khác gì tà ma ngoại đạo trong miệng các ngươi?”
Trong lòng thầm nghĩ, Tô Thác Đao đại sự vừa thành, rời Hoài Long Sơn sẽ làm thịt hết đám chuột già vừa thối vừa đáng ghét kia, từ nhỏ đến lớn, mình chưa bao giờ hít phải không khí bẩn đến mức này!
Hắn trong lòng càng ngoan độc, nụ cười ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-tuong-tu/3151932/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.