Trở lại thủ đô Mạc Lạp Đề Tư, Tiêu Đông lại đi bán đấu giá trang bị. 
Có lẽ là giá cũng cao, chẳng những không có người mua, cũng không có kẻ nào nhắn tin trả giá. Bất quá điều này cũng không ảnh hưởng đến tâm tình Tiêu Đông hiện giờ, hắn đến ngân hàng, đem tiền trên người cất đi. Đây là thói quen của hắn từ trước, tuy cũng không mấy khi tử vong nhưng cẩn thận chút vẫn hơn. 
Đi vào khu trung tâm, nơi này là địa phương tụ tập của tế tí và tăng lữ, cũng là địa phương có nhiều vong hồn nhất. Nhưng người chơi Phiêu hồn không muốn tốn tiền sống lại sẽ tới đây để nhờ cậy các tế ti, tăng lữ hỗ trợ trùng sinh. Mà những thánh chức giả này cũng thông qu đó để nâng cao độ thuần thục kĩ năng. 
Tiêu Đông vốn là cung thủ nên không thể nhìn thấy u hồn. Nhưng tên chiến sĩ Bất Tử chiến hồn vẫn bám riết không ra cho hắn mà phát ra mật ngữ. 
Bất tử chiến hồn: Vì cái gì giết ta? 
Bất tử chiến hồn: Nói chuyện. 
Bất tử chiến hồn: Ngươi có hay không còn nhân tính. 
Bất tử chiến hồn: Có hay không. 
Bất tử chiến hồn: Phiền toái ngươi cấp điểm phản ứng hảo không hảo. 
Bất tử chiến hồn: Không nói lời nào ta mắng chửi người! 
Bất tử chiến hồn: Tính, lại cho ngươi một lần cơ hội. 
Bất tử chiến hồn:… 
Tiêu Đông ở trong thành đi dạo một vòng, bất quá khiến hắn cảm thấy kỳ lạ là đối phương chẳng những không mắng chửi cũng không có đòi lại tiền. Tiêu Đông chủ động nói: “Ngươi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-tran/3050/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.