- Trước hết nên đi giặt chăn ga thì tốt hơn!
Càn Kình chỉ thoáng cái đã gỡ chăn ga xuống, tiện tay ném vào chậu gỗ, bưng thẳng tới chỗ nguồn nước, thầm nghĩ:
Bị mồ hôi thấm ướt nhẹp thế này, làm sao mà ngủ được? Mà nói mới nhớ, tại sao toàn thân ta lại đau nhức muốn chết thế này? Chẳng lẽ trong tiềm thức muốn trở nên mạnh mẽ khiến mình tự huấn luyện ngay trong giấc mơ sao? Mình thật sự quá khắc khổ! Nếu hiệu trưởng không phát học bổng cho ta thì Chiến Thần vĩ đại chắc chắn sẽ giáng tội lên đầu hắn!
Tự giảm sức ép cho bản thân, tự trêu đùa chính mình, gặp bất cứ chuyện gì cũng có thể tích cực lạc quan. Đây chính là nguyên tắc của Càn Kình từ sau khi hắn rời khỏi gia tộc. Trừ chuyện xui xẻo tướng mạo phạm tội kia ra, từ trước đến giờ hầu như chưa có chuyện gì có thể khiến hắn buồn bực hậm hực cả!
Xuyên qua hành lang là một dãy phòng ký túc xá. Ở đó đang có mười mấy người lớn tiếng ồn ào. Thỉnh thoảng có tiếng rống trợ uy, giống như có trận đấu gì đó đang ở trong giai đoạn kịch liệt nhất!
- Đám gia hoả tinh lực tràn trề này nên để cho lão sư La Đức huấn luyện các ngươi nằm bò dưới đất mới tốt!
Càn Kình vừa lầm bầm vừa đi về phía nguồn nước. Thỉnh thoảng cũng có người chỉ trỏ về phía hắn nói gì đó nhưng hắn cũng chỉ xem như không thấy không biết.
Chuyện ngày đó hắn bị một cái mũ từ trên trời rơi xuống làm hôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-tra-phong-van/209165/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.