- Ha ha ha ha ha ha! Ha ha ha ha ha ha!
Càn Vô Tinh Thần lơ lửng trên cao cười to bảo:
- Không sót mảnh vụn! Để ta xem ngươi làm sao đắp mộ cho con chó già kia!
- Mộ của ta không cần ngươi lo, ngươi hãy lo làm sao sống sót rời khỏi đây đi.
Giọng Càn Thành cực kỳ bình tĩnh vang lên dưới chân Càn Vô Tinh Thần. Đoạn Phong Bất Nhị ôm Càn Thành biểu tình thản nhiên, lão nhân không có chút sức chiến đấu gì nhưng vẻ mặt rất bình thản làm người ta không nhìn ra đó là một lão nhân không có chút thực lực. Trông Càn Thành như hoàng giả từng nắm giữ thiên hạ, nhìn thấu mọi thứ.
- Ngươi . . .
Mắt Càn Vô Tinh Thần dính đầy máu trợn to, tràn ngập khó tin:
- Sao ngươi sống được?
Càn Thành bình tĩnh nhìn Càn Vô Tinh Thần toàn thân đẫm máu như ma quỷ tụ huyết, nói:
- Ta sẽ luôn sống nhưng ngươi thì không có cơ hội . Nhi tử, giết chết hắn.
Nguy rồi! Trong lòng Càn Vô Tinh Thần gióng lên báo động sinh tử. Áp lực hỗn độn từ đỉnh đầu ập xuống, Càn Vô Tinh Thần không tin nổi Càn Kình nhanh như vậy. Người mới rồi còn dưới đất làm sao trong phút chốc đã ở sau lưng Càn Vô Tinh Thần?
- Càn Khôn vô cực . . .
Càn Vô Tinh Thần vận dụng hết thực lực, trong phút chốc thiêu đốt đấu hồn, tất cả đấu ấn nổ tung. Khoảnh khắc sinh tử Càn Vô Tinh Thần không quan tâm gì khác, dù chết cũng kéo Càn Kình theo cùng.
Trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-tra-phong-van/1227525/chuong-1239.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.