- Ngươi . . .
Càn Chiến Nhật căm hận trừng Càn Kình. Huynh trưởng vào Cổ Hoang Sa Hải đến nay chưa về, hiện tại trong gia tộc không có Chiến Sĩ huyết mạch chung cực trấn giữ. Nếu đánh nhau tuy có thể lợi dụng các tòa ma pháp trận Càn gia tích lũy nhiều năm đánh bại Càn Kình nhưng Càn gia sẽ chịu tổn thương nặng, càng khó lấy lại vinh diệu.
- Ngươi làm Chiến Sĩ Chân Sách hoàng triều không vì hoàng triều chinh chiến chiến trường nhân ma thế nhưng vì chút việc nhỏ đến Càn gia ta gây chuyện? Càn gia đã nuôi không ngươi mười mấy năm!
Ngực Càn Chiến Nhật phập phồng tỏ rõ cảm xúc dao động kịch liệt, nói:
- Một Lôi Địch có là gì? Hắn quan trọng bằng gia chủ đại nhân sao? Còn phụ thân của ngươi, gia tộc cho hắn hoàn cảnh sinh tồn nên ra sức vì gia tộc! Còn ngươi có từng báo đáp gia tộc không?
Các Chiến Sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương đứng sau lưng Càn Chiến Nhật cùng lộ biểu tình tức giận, mắt lóe tia khinh thường. Gia tộc nuôi một thứ không biết cảm ơn thế này.
Càn Kình bình tĩnh nhìn Càn Chiến Nhật, chậm rãi giơ tay phải lên, như hôm đó Càn Chiến Huyền ở thảo nguyên công kích hắn, ngón trỏ tỏa định Càn Chiến Nhật. Càn Khôn Vô Cực Ấn áp súc đến mức tận cùng trên đầu ngón tay khẽ run, bắn ra chỉ áp xuyên thủng không gian.
Một chỉ trông đơn giản, không có dấu hiệu đột ngột, tất cả nhìn như chậm chạp cho Càn Chiến Nhật thời gian phòng ngự, phản kích.
Nguy rồi!
Càn Chiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-tra-phong-van/1227523/chuong-1237.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.