Lý Phách khẽ gật đầu:
- Trong tình huống như vậy, ngươi không cứu được ma nữ của ngươi ra, trái lại sẽ bồi thường cả bản thân mình. Thậm chí ngay cả đám bằng hữu của ngươi cũng phải bồi thường vào trong đó.
- Để chúng ta nghĩ biện pháp...
Gia chủ huyết mạch Ngụy Long Y Toa Hùng Phong vóc người khôi ngô, tiếng như chuông đồng nói:
- Bất luận là chuộc người, hay là biện pháp gì khác, chúng ta cũng sẽ nghĩ biện pháp, cố gắng hết mức mang cho một Lộ Tây Pháp Lưu Thủy còn sống sót về cho ngươi.
Gần như tất cả cường giả cấp Chân Thánh ở đây đều gật đầu. Từ trong ánh mắt bọn họ bắn ra ánh sáng kiên định. Rõ ràng bọn họ không phải chỉ nói cho có lệ, mà là một loại lời hứa, lời hứa của người chiến sĩ cho dù liều cả tính mạng cũng sẽ hoàn thành.
Càn Kình khe khẽ thở dài:
- Đứng ở trên lập trường của các ngươi, ta hiểu rõ. Đồng thời đồng ý với cách làm của các ngươi. Nếu ta là các ngươi, ta cũng sẽ làm chuyện như vậy, thậm chí càng kịch liệt hơn so với các ngươi. Đáng tiếc...
Càn Kình cười khổ, khóe miệng cong lên. Hắn khẽ lắc đầu lại thở dài:
- Ta không phải là các ngươi. Ta cần đứng ở trên lập trường của mình. Ta phải đứng ở trên lập trường của một nam nhân. Nữ ma của ta bây giờ đang phải chịu khổ ở Ma tộc, bất cứ lúc nào cũng có khả năng bị ma giết chết. Nếu như ta cứ ở đây chờ đợi, trông cậy người khác đi cứu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-tra-phong-van/1227489/chuong-1203.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.