Chương trước
Chương sau
Phần lớn mức đặt cược là một hai vạn kim tệ, tuy rằng khá nhiều, nhưng với mức độ đó cũng sẽ không khiến người ta quá mức chú ý.
- Người có thể điều động một đám người tiến hành đặt tiền cuộc như vậy, trong cá thế lực ở Thần Đô cũng không có mấy người.
Càn Vô Song nhìn tài liệu do phía dưới đưa lên khẽ cười nhạt:
- Lại là Càn Kình làm ra sao? Thân là thủ lĩnh thế lực lớn, còn làm ra thủ đoạn mờ ám như thế. Nhân vật xuất thân quá thấp kém, vĩnh viễn vẫn chỉ là nhân vật nhỏ mà thôi.
- Đại nhân Vô Song...
Ngoài cửa viện, một người trung niên đã lực lượng thức tỉnh huyết mạch của Càn gia, bước nhanh đến trước mặt Càn Vô Song, giơ tay lên liên tục dùng ống tay áo lau mồ hôi lạnh trên trán, sắc mặt khẩn trương trắng bệch quỳ trên mặt đất, miệng không ngừng thở mạnh, lộ vẻ bối rối và luống cuống của hắn.
Càn Vô Song nhíu mày, tỏ ra rất không vui. Thân là thành viên của một trong ba gia tộc đại lực lượng huyết mạch chung cực, cho dù là phế vật không thức tỉnh lực lượng, cũng nên duy trì phong phạm của thành viên gia tộc lớn. Đây là chuyện hắn vẫn luôn nhắc nhở. Hiện tại rất nhiều người đều đặc biệt tuân thủ phương pháp này để làm việc. Người dám cả gan phá hỏng nguyên tắc của mình, đều bị trừng trị rất thảm.
- Đại nhân Vô Song... Đó chính là do Đoạn Phong Bất Nhị kia làm...
- Đoạn Phong Bất Nhị?
Lông mày Càn Vô Song càng nhíu chặt. Đây là một cái tên khiến cho người ta đặc biệt chán ghét. Hiện nay gần như tất cả mọi người trong Thần Đô thành đều đang bàn luận về cái tên này.
Đoạn Phong Bất Nhị! Chiến sĩ huyết mạch rắn chín đầu cường đại! Có can đảm trực tiếp khiêu chiến với Lý Lôi Long chiến sĩ huyết mạch!
- Hắn... Hắn cầm phiếu đánh cược tới đổi tiền đặt cược...
Thần sắc Càn Vô Song trước sau vẫn luôn lạnh lùng, giờ phút này cuối cùng đã trở nên âm trầm. Ba thánh khí làm tiền đặt cược, mấy ngày nay bởi vì hôn sự của Càn Kình và cả cuộc tranh tài Tân Nhân Vương đã khiến hắn hoàn toàn quên mất.
Lúc đầu, thời điểm đám người Càn Kình tiến vào Thần Đô thành, tại sòng bạc của Càn gia đã đặt cược ba món thánh khí, đánh cược Càn Kình nhất định thắng được người lùn trên phương diện rèn.
Lúc đó người lùn được gọi là đệ nhất rèn tạo sư của cả ba tộc Nhân Ma Man đang trong khí thế hung mãnh nhất. Rất nhiều người cũng không tin sau khi rèn tạo sư người lùn đã nhiều ngày ngang ngược lớn lối như vậy, Càn Kình trước sau không dám xuất đầu sẽ thật sự dám xuất chiến, đồng thời giành được thắng lợi trên phương diện rèn như vậy.
Kết quả...
Ba món thánh khí, thắng được chính là phải đền thành chín món thánh khí!
Càn gia quả thực cũng có một phần thánh khí dự trữ. Ngoại trừ bộ thánh khí trong Càn gia, tất cả thánh khí trong kho hàng của Càn gia cộng lại, chỉ có mười một món!
Mười một thánh khí nghe ra là một con số khổng lồ, nhưng cầm lên chiến trường Nhân Ma, căn bản không đủ để tiêu hao.
Số lượng thánh khí được ba đại gia tộc huyết mạch chung cực cất giữ cũng không chênh lệch nhau cho lắm. Sau khi tiến vào chiến trường Nhân Ma, thật sự phân phát xuống, có vẻ đặc biệt ít ỏi.
Đương nhiên, so với loại Hồn Khí kia, thật ra thánh khí nhiều hơn một chút. Khắp hoàng triều Chân Sách chỉ sợ cũng tìm không ra được mười món Hồn Khí. Nhưng có thể tìm ra gần trăm thánh khí.
Trăm món thánh khí là rất nhiều sao? Phân phát ở trong mười đại gia tộc huyết mạch, ba đại gia tộc huyết mạch chung cực, còn có trong tay của các gia tộc huyết mạch, số lượng thực sự có vẻ không nhiều như vậy.
Nếu như lấy trăm thánh khí ra để người ta sử dụng nhập thánh, sợ rằng không mấy ngày ngay cả hoàng triều Chân Sách cũng tìm không ra được một thánh khí. Đây là số lượng các thế lực tại hoàng triều Chân Sách thu thập cất giữ hơn mười vạn năm, khó khăn lắm mới thu thập được.
Thoáng cái đã tổn thất chín thánh khí!
Cho dù là Càn gia có nội tình vô cùng thâm hậu, cũng không chịu được! Số lượng chín thánh khí gần như tương đương với dọn sạch tất cả trang bị thánh khí trong kho của Càn gia.
- Đại nhân Vô Song... Tên Đoạn Phong Bất Nhị kia còn nói... Nếu như trước giữa trưa không thấy được thánh khí, hắn thuê mỗi người một kim tệ, thuê tới mười vạn người, bảo mỗi người khiêng một tấm biển lớn, đi tới đi lui ở trong Thần Đô thành. Trên tấm biển lớn đó sẽ viết Càn gia huyết mạch Tinh Linh Vương, thiếu nợ không trả.
Khí tức trên người Càn Vô Song bỗng nhiên trở nên cường đại. Trong ánh mắt bình tĩnh hóa thành lợi kiếm tức giận vô tận. Thân thể người quỳ trên mặt đất lạnh run không dám ngẩng đầu lên.
- Đoạn Phong Bất Nhị này thật sự cho rằng hắn tăng lên tới cảnh giới nhập thánh, sẽ không có người nào có thể trừng trị được hắn sao?
Càn Vô Song vung tay lên:
- Đem thánh khí cho hắn! Xem hắn có gan cầm thánh khí Càn gia ta hay không! Hắn dám cầm thì cho hắn! Đến cuộc tranh tài Tân Nhân Vương, hắn cũng đừng mong sống sót đi xuống khỏi lôi đài! Cho dù là mặt mũi của Xà Hoàng Bàn Hoành Cơ, Càn Vô Song ta cũng không nhường cho!
Chưởng quỹ sòng bạc vẫn quỳ trên mặt đất lạnh run không dám đứng dậy, nhưng trong lòng có ủy khuất không nói nên lời. Chuyện này đến khi kiểm tra đánh giá cuối năm nhất định sẽ rơi vào người mình. Tuy rằng lúc đó mình không muốn nhận lần đánh cược này, nhưng Càn Vô Song lại muốn tiếp nhận. Dù sao người ta cũng có thể có cơ hội thức tỉnh lực lượng huyết mạch chung cực, bất kỳ ai cũng sẽ không gây sự với hắn.
Sắc mặt Càn Vô Song cũng không đẹp chút nào. Chuyện chín thánh khí này thật sự do mình đáp ứng. Vào thời điểm này nếu như đổi ý, tất nhiên sẽ bị vô số thế lực cười nhạo, sĩ khí Càn gia cũng sẽ rơi xuống đến đáy cốc.
- Tại sao còn không đi?
Càn Vô Song rất phiền chán nhìn chưởng quỹ sòng bạc quỳ trên mặt đất.
- Thiếu gia Vô Song... bảo khố chứa thánh khí.. Người như ta không vào được.
Mồ hôi trên trán chưởng quỹ sòng bạc rơi xuống lộp độp giống như mưa, ngay cả dũng khí giương mắt nhìn bàn chân Càn Vô Song cũng không có.
Càn Vô Song thư thái cười. Mình là người có thân phận thế nào, lại bị người như Đoạn Phong Bất Nhị trêu chọc khiến tức giận thậm chí quên mất nhân vật nhỏ trước mắt này không có cách nào tiến vào vị trí như bảo khố chứa thánh khí.
Thánh khí, ở trong gia tộc khổng lổ mà nói, thông thường cũng sẽ không đặt ở đấu giới trong cơ thể một cường giả. Chiến sĩ chân chính đều đặc biệt hiểu rõ một việc, càng là chiến sĩ cường đại càng có thể chết.
Lực lượng cường đại thông thường không chắc mang lại cuộc sống lâu dài cho cường giả, trái lại có thể khiến cái chết sẽ đến sớm hơn.
Trên chiến trường, cường giả rất dễ dàng bị xem là mục tiêu công kích nhất.
Một ma pháp sư không giết chết được một cường giả thức tỉnh thiên cực, vậy một đám ma pháp sư thì sao? Phân phối trang bị ma pháp mạnh nhất, khắc chế ma pháp trận của nhau, chỉ cần làm cho cường giả này bị thương nặng một chút, các chiến sĩ xung quanh sẽ ùa lên, giết chết chiến sĩ có thực lực cường đại này.
Cho nên, mỗi gia tộc khổng lổ đều sẽ có một vị trí đặc biệt bí mật chuyên cất giữ các thánh khí.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.