Làn da Kim Trạch Thiên Lục ban đầu vốn là màu xám tro nhạt. Cũng không phải do hắn tu luyện đấu khí dẫn tới biến hóa này. Nguyên nhân thực sự chính là cái huy hiệu ở trên trán của hắn! Huy hiệu thuộc về bộ tộc vong linh!
Kim Trạch Thiên Lục là vong linh sao?
Càn Kình cảm thấy có chút bất ngờ. Khoảng cách giữa Hàn Lệ Châu và biển cát cổ hoang cũng không gần. Thật không nghĩ tới thế lực vong linh lại mở rộng đến mức như vậy!
Kim Trạch Thiên Lục ở hoàng triều Chân Sách cũng là người rất nổi danh. Càn Kình đã xem qua một vài ghi chép về hắn, biết người này quả thực chưa từng tiến vào biển cát cổ hoang. Nhưng hắn lại nắm giữ huy hiệu vong linh. Điều này làm cho người ta phải nghi ngờ. Hắn tiếp xúc được với vong linh ở đâu?
Tại biển sâu vô tận? Trên chiến thuyền u linh sao?
Trong đầu Càn Kính đột nhiên xuất hiện một thứ bản thân cũng chưa từng đến. Chiến thuyền đặc biệt này chỉ tồn tại ở trong truyền thuyết.
Lúc này Bố Lai Đạt Tư có chút kinh ngạc.
Tại hoàng triều Chân Sách này còn có người đi ra giải vây cho mình sao?
Trên mặt hắn lộ ra một nụ cười khổ nhưng có vài phần thoải mái. Hắn cẩn thận quan sát Kim Trạch Thiên Lục, suy đoán tên chiến sĩ bình thường này nổi tiếng cường đại từ lâu này đột nhiên xuất hiện, hẳn phải có nguyên nhân gì đặc biệt mới có thể tỏ ra thân cận với mình như vậy.
- Bố Lai Đạt Tư, ngươi có hứng thú đến chỗ ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-tra-phong-van/1227295/chuong-1009.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.