Chương trước
Chương sau
Thậm chí, có thể nói bản thân thứ này là một thánh khí! Trừ chuyện không có năng lực đặc biệt của thánh khí ra, nó và thánh khí không có gì khác nhau!
Càn[CHARGE=4.1] Kình còn biết được một chút, thứ này đối với địa hỏa chi tâm phát sinh ra Đấu Hồn của mình, đồng thời cũng là vật đại bổ vô thượng.
Nhưng nó lại xuất hiện vào lúc này sao?
Càn Kình thật sự có tâm tình muốn khóc. Xuất hiện lúc nào chẳng được, sao lại cứ chọn xuất hiện vào lúc này?
Lấy nó? Hay không lấy nó?
Càn Kình cắn răng một cái, xoay người chạy về phía nham thạch nóng chảy đang sôi trào cuồn cuộn. Cho tới bây giờ phú quý đều cầu được trong sự mạo hiểm! một khối hỏa sơn chi tâm lớn như vậy, đáng giá cho mình quay lại một lần!
- Ba Đấu Hồn lớn! Mở ra cho ta! Siêu hư hồn! Vào cho ta! Hồn vực thiêu đốt, sôi trào cho ta! Hồn vực bạo lực mở, mở, mở, mở, mở!
Chiến lực của ma pháp trận ở vị trí dưới chân Càn Kính dường như không ổn định hoàn toàn nổ tung. Một hố sâu cực lớn đạt tới mười thước đột nhiên xuất hiện. Các viên đá màu đen bay tán loạn, nhanh chóng đẩy mạnh thân thể hắn đi ra ngoài, hướng về phía nham thạch nóng chảy đang cuồn cuộn chảy xuống.
- Ta là thiên địa! Ngôi sao ở trong lòng bàn tay ta!
Chân Càn Kình liên tục đạp mạnh xuống mặt đất phía trước mặt, từng quyền mở đường. Quyền lớn đánh văng dòng dung nham nóng chảy đang thuận dòng chảy xuôi xuống, một đòn đánh vào hỏa sơn chi tâm. Hỏa sơn chi tâm này đang chuyển động dưới lực lượng trùng kích bắn lên thật cao.
- Ta!
Càn Kình bắt lấy hỏa sơn chi tâm lại, từng nhiệt lực hừng hực thiêu đốt theo lòng bàn tay tiến vào trong thân thể.
Đây là hỏa sơn chi tâm!
Càn Kình liên tục cảm thán. Đấu kỹ hộ thể của mình đạt tới tình trạng thế nào? Cho dù là một đòn toàn lực của Thất hoàng tử Man tộc Pháp Lạp Khắc, chỉ cần dưới tình huống không sử dụng thánh khí, không chỉ không phá nổi phòng ngự của mình, thậm chí còn bị mình đánh chết!
Không ngờ nhiệt lực của viên hỏa sơn chi tâm này có thể xuyên qua đấu kỹ hộ thể! Tốt, tốt, tốt. Thật không uổng ta liều mạng, để cướp đoạt thứ này!
Nhập thánh! Nhập thánh!
Lần trước sau khi Càn Kình tỉnh lại, hắn đã biết mình nhất định có thể nhập thánh!
Mấy ngày nay, hắn vẫn lo lắng làm sao nhập thánh! Dù sao người khác nhập thánh có thể chỉ cần một lần, nhưng mình lại cần nhập thánh ba lần!
Đương nhiên, ba lần nhập thánh sẽ nhận được lợi ích phải nhiều hơn so với người khác! Chỉ có điều ba lần nhập thánh như vậy, cơ bản nhất cũng cần ba món Hồn Binh!
Ba món Hồn Binh! Hiện tại tìm khắp tam tộc Nhân Ma Man tất cả Hồn Binh hiện có, muốn tìm được ba món thích hợp cũng đều khó khăn. Bởi vậy biện pháp duy nhất chính là tự mình rèn.
Mấy ngày nay Càn Kình vẫn suy tư mãi về một vấn đề rất quan trọng.
Thực lực Càn Chiến Huyền cường đại vượt quá tưởng tượng, Thực lực càng tăng cao, Càn Kình càng có thể cảm giác được thực lực Càn Chiến Huyền đáng sợ.
Muốn đánh bại một cường giả như vậy, còn phải lay động toàn bộ Càn gia, thế lực trong tay mình là đủ, kế tiếp cần chính là thực lực! Thực lực cá nhân mạnh mẽ!
Dù sao, thế lực chỉ có thể bảo vệ được mình không bị Càn Chiến Huyền tìm được cớ chém giết, nhưng chỉ có sau khi có được thực lực, mới có thể đánh bại Càn Chiến Huyền, lay động Càn gia!
Mấy ngày nay, Càn Kình suy tư rất nhiều, Nhập thánh sử dụng Hồn Binh nhập thánh thật sự đủ chưa? Hồn Binh và thánh khí đều có thể khiến người ta nhập thánh, nhưng khi sử dụng sẽ tiêu hao!
Hắn đã từng, trong tay không có một thánh khí, điều có thể làm cũng chính là sưu tập nguyên liệu để rèn Hồn Binh.
Hiện tại... Trong tay đã có thánh khí, như vậy chỉ còn có một việc...
Phụt!
Càn Kình đâm đầu vào đến trong cát lún. Sau đó nham thạch nóng chảy cũng tràn tới. Chúng điên cuồng rơi vào đến trong dòng xoáy cát, khiến nhiệt độ của dòng xoáy cát liên tục tăng lên. Trong nháy đã rất khó phân biệt rõ đâu là nham thạch nóng chảy hay là cát.
Nóng!
Càn Kình cảm giác mình giống như đang ngâm mình ở trong một ao nước nóng bỏng. Nếu như không phải có đấu khí hộ thể, có lẽ bây giờ mình thật sự đã bị bỏng.
Xoáy cát còn đang cuồn cuộn, Càn Kình nhắm mắt dưỡng thần đồng thời dứt khoát điều động Đấu Hồn cây búa, bắt đầu hút nhiệt lực từ xung quanh vào.
Một dòng nhiệt lực của núi lửa nham thạch nóng chảy bị Đấu Hồn cây búa hấp thu. Càn Kình cảm giác được thân thể có một loại cảm giác vui vẻ nói không nên lời.
Tiếp tục như vậy... Ngày nào đó thực lực đủ mạnh mẽ! Tìm một núi lửa hoạt động ngâm trong nham thạch nóng chảy, Đấu Hồn có thể trở nên càng cường đại hơn!
Thời gian trôi qua thật nhanh. Càn Kình cảm giác được nhiệt lưu bên người dần dần giảm bớt. Không khí xung quanh lại xuất hiện cảm giác khô nóng của biển cát cổ hoang.
Biển cát cổ hoang!
Càn Kình mở mắt nhìn những hạt cát vàng xung quanh. Ngay lập tức đập vào mắt hắn chính là những người bạn đồng hành, trên người mỗi người đều dính đầy hạt cát. Tất cả đều bật cười.
- Ta nhổ vào! Chiến hữu, ngươi muốn chết sao?
Đoạn Phong Bất Nhị sử dụng cánh tay đeo trên cổ Càn Kính:
- Thiếu chút nữa, thiếu chút nữa! Ngươi mà chết đi, ta đi đâu tìm điếu thuốc lá đây! Vì thuốc lá của ta...
Ầm!
Mông Đoạn Phong Bất Nhị lập tức bị trúng một cước, cắm mặt vào trong cát giống như một con chó gặm phân. Thân thể hắn vẽ ra một đường dài hơn mười thước. Khi hắn quay đầu lại thấy Thiết Khắc nhấc chân lên, dùng tay áo phủi giầy.
- Ngươi nói ta là người chim...
- Lỗ tai ngươi thật sự quá thính!
Đoạn Phong Bất Nhị xoa mông đứng lên:
- Mọi người lấy hết những thứ cướp được ra đi.
- Ở chỗ này sao?
Mộc Nột Chân Sách do dự nhìn xung quanh. Ở một nơi chẳng biết là chỗ nào trong biển cát cổ hoang này, đột nhiên lấy ra thánh khí, chỉ có thần mới biết được có thể gây ra nguy hiểm gì hay không.
- Trở về đi đã.
Càn Kình trầm tư một chút:
- Trước tiên cứ chôn mình ở trong cát, chờ đến tối nhìn tinh đồ hãy rời khỏi. Trở lại hoàng triều Chân Sách, ta sẽ làm một ma đạo khí có thể phòng ngừa khí tức thánh khí lộ ra. Đến lúc đó mọi người hãy lấy ra.
Phần Đồ Cuồng Ca im lặng không lên tiếng. Hắn lấy thuốc được Càn Kình điều chế, cho hắn từ lúc trước ra, trực tiếp chon mình vào trong cát. Trong đầu nghĩ tới cảnh tưởng lúc trước. Khi mới tiến vào đây này, mình còn bị thương không nhỏ. Những loại thuốc này có thể giúp mình khôi phục thân thể. Hiện tại, cát nóng của biển cát cổ hoang cũng không gây hại cho thân thể đang bị thương của mình nữa, mà còn có trợ giúp rất lớn đối với việc khôi phục thương thế.
Càn Kình chìm mình vào trong cát. Hắn rất muốn đi vào trong thế giới vô tận. Nhưng cuối cùng, hắn vẫn kìm chế sự kích động muốn tiến vào thế giới vô tận.
Trong biển cát cổ hoang này, đại quân vong linh thực sự quá nhiều. Nếu như khi tiến vào thế giới vô tận gặp lại loại tình huống như lần trước, mình sẽ khiến mọi người bị liên lụy.
Không thể tiến vào trong thế giới vô tận, Càn Kình lại lấy hỏa sơn chi tâm từ trong đấu giới ra. Nhiệt độ của hỏa sơn chi tâm quá cao nhất thời khiến nhiệt độ của lớp cát xung quanh liên tục tăng lên.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.