Chương trước
Chương sau
Hai cánh tay hắn đau đớn bủn rủn, khó chịu giống như có vô số con kiến cắn xé ở trong người. Xương cốt còn có vài chỗ phát ra những âm thanh chỉ có riếng hắn mới nghe được. Còn có một lực lượng đột nhiên từ dưới da phóng ra, nổ mạnh, bắn ra những đốm máu.
Đấu kỹ Tiềm Lôi! Dùng để giết người, không phải là đấu kỹ Tiềm Lôi so đấu!
Càn Kình đối với người muốn giết chết người của mình, chưa bao giờ có bất kỳ ý định nương tay nào. Bất kỳ sự nhẹ dạ nào cũng chỉ có thể là sự tàn nhẫn đối với chính mình. Nếu như đối phương đã muốn giết mình, như vậy mình tuyệt đối sẽ không để cho đối phương sống sót. Hai bên cùng có sát niệm, vậy chỉ có một bên mới có thể sống rời khỏi cuộc chiến.
Đấu kỹ Tiềm Lôi đáng ghét! Sớm biết vậy, lúc đầu khi còn ở học viện đáng ra nên đánh chết hắn!
Trong lòng Thiên Luyện Linh Quan chấn động mạnh. Hắn muốn kiểm tra xem rốt cuộc có bao nhiêu đấu kỹ Tiềm Lôi tiến vào thân thể, bỗng nhiên cảm giác được một dòng nước giống như sóng biển thủy triều âm u lạnh lẽo, cuồng bạo, giống như che giấu toàn bộ thiên địa từ trên trời rơi xuống.
Đao thứ hai! Đao thứ hai của Càn Kình một lần nữa xuất hiện khí tức tử vong!
Thiên Luyện Linh Quan thoáng cảm giác giống như trái tim bỗng nhiên co thắt lại. Đao quang hoa lệ ma sát trong không khí tạo ra một luồng khí nóng bức, trong đó còn xen lẫn mùi vị đặc biệt của kim loại sắt, tạo thành một loại khí tức tử vong mà chỉ có người thật sự quen với cái chết mới có thể nhận ra.
Từ khi Thiên Luyện Linh Quan bắt đầu tiến vào học viện Chinh Phạt tới nay, bất luận là so đấu quyền cước hay vũ khí, hắn chưa từng bị đánh bại một lần nào! Thậm chí không ai có thể ép hắn phải xuất toàn lực, chứ đừng nói là cảm nhận được khí tức tử vong.
Thế nhưng, ngày hôm nay, giờ phút này! Càn Kình chỉ dùng một đao, khiến hắn nhớ lại khi mình còn là một tay mơ trước kia, nhớ lại mùi vị chết chóc luôn rình rập khi hắn ở ác mộng chiến trường Nhân Ma kinh hồn lúc trước!
Nhưng khí tức cái chết quen thuộc cũng không thể dọa Thiên Luyện Linh Quan lui lại. Ngược lại, trong nháy mắt khí tức này đã thật sự thiêu đốt sự hưng phấn đã tắt trong lòng hắn từ rất lâu.
- Đi qua con đường nhập thánh, tiến vào cánh cửa lớn Chiến Thánh! Mở rộng cho ta!
Trong phút chốc, đấu khí trên người Thiên Luyện Linh Quan nhanh chóng tiến hành chuyển biến về chất. Đấu Hồn dao động dập dờn giống như một mặt hồ phẳng lặng bị một hòn đá ném vào, tạo ra từng gợn sóng trên mặt hồ, từ trong cơ thể hắn lan tỏa thành từng vòng hướng ra phía ngoài.
Bán thánh! Trong nháy mắt, Thiên Luyện Linh Quan chưa thức tỉnh lực lượng huyết mạch, dựa vào căn cơ khổ luyện hùng hậu của mình, mạnh mẽ mở ra cánh cửa lớn thông với Chiến Thánh. Hắn chỉ còn cách nửa bước là bước vào tình trạng nhập thánh, hiện tại dã trực tiếp tấn chức đến bán thánh.
Không hồn vực, nhưng lại có đấu khí với chất lượng cao hơn, đấu kỹ còn có thể phát huy ra uy lực đấu khí!
Giờ phút này, từng tia chớp lớn bằng ngón tay đã xuất hiện ở trên người Thiên Luyện Linh Quan.
Lôi Đình Sư Vương! Sở dĩ hắn được gọi là Lôi Đình Sư Vương, là bởi vì từ nhỏ hắn đã bị lôi điện trên không trung đánh xuống thân thể. Nhưng lôi điện không những không đánh chết hắn, trái lại sau này vào thời điểm hắn tu luyện đấu khí, trong đấu khí lại ẩn chứa một điện lực. Sau khi hắn nắm giữ được Đấu Hồn, điện lực càng tăng vọt.
Thậm chí có người suy đoán, tới thời điểm Lôi Đình Sư Vương nắm giữ hồn vực, nhất định là hồn vực Lôi Đình!
Một phương diện đặc biệt như vậy khiến lúc hắn giao chiến với đối thủ, lại có thêm một loại năng lực đặc biệt. Đó chính là điện! Điện lưu mạnh mẽ có thể khiến thân thể đối thủ bị tê liệt, có thể quấy nhiễu phán đoán của đối phương, khiến hắn trở nên càng cường đại hơn.
Giờ phút này, Lôi Đình Sư Vương đã tiến vào bán thánh! Hắn thậm chí mơ hồ có thể cảm giác được hồn vực của mình giống như một hạt giống ẩn chứa vô số sấm sét. Khi hắn chậm rãi di chuyển về vị trí trung tâm, hồn vực Lôi Đình với hình thức ban đầu rất nhanh đã được hình thành!
Chỉ cần có thời gian nhất định, Thiên Luyện Linh Quan tin tưởng mình có thể thật sự lợi dụng khả năng này để thức tỉnh hồn vực Lôi Đình, kích phát lực lượng huyết mạch của mình, thật sự thành công bước vào trình độ Chiến Thánh.
Từ trong đấu giới của Thiên Luyện Linh Quan, chiến đao dày rộng đã xuất hiện. Ở thời khắc mấu chốt, chiến đao được giơ lên, cứng rắn chắn ngang phía trước. Vô số điện lưu màu lam bám đầy trên thân chiến đao, hình thành một thanh đại đao giống như được hình thành từ lôi điện.
Lại là một thanh Đấu Binh! Không ít người đang đứng ngoài vây xem, nhìn Thiên Luyện Linh Quan với vẻ ước ao. Hắn thật sự không hổ danh là đệ nhất cường giả trong thế hệ trẻ của gia tộc Sư Tử Vương hoàng kim. Giá trị con người đều lớn hơn nhiều so với chiến sĩ bình thường. Lúc này mới được bao nhiêu thời gian, người ta đã lấy ra thanh Đấu Binh thứ hai!
Thanh Đấu Binh thứ hai?
Càn Kình cầm đao chuẩn bị phát lực ép xuống. Một đao lộ ra sát khí vô tận!
Thiên Luyện Linh Quan thu hồi tất cả tâm trạng xem thường Càn Kình lúc đầu, nhưng khí phách trên thân thể lại hoàn toàn không có ý thu liễm. Nhìn đao quang sắc bén này, hắn chợt cảm thấy da đầu căng ra đau rát. Dường như hắn đã bị chiến đao mở ra. Loại ảo giác này hoàn toàn do một đao của Càn Kình mang theo uy lực thực sự quá mức cường thịnh, chỉ vừa mới ra đã đè ép tạo ra hiệu quả.
Thiên Luyện Linh Quan không thể không để ý tới ảo giác da đầu bị mở ra, nếu như ứng phó không tốt, Trảm Mã Đao sẽ vẽ ra đường vòng cung, không chỉ mở ra da đầu, mà ngay cả toàn thân cũng sẽ biến thành hai nửa.
Đối mặt với sự hung mãnh của Càn Kình, với kiêu ngạo và vinh quang tôn nghiêm của một chiến sĩ huyết mạch, Lôi Đình Sư Vương đã kích phát ra thực lực bán thánh. Hắn tích lũy nhiều năm vốn định một lần hành động đột phá nhập thánh, kéo lực lượng huyết mạch thức tỉnh đạt được mức độ đỉnh phong cao hơn. Nhưng hôm nay hắn lại bị người ta sớm ép phải phát ra. Hắn tức giận rít gào, âm thanh chấn động bốn phương, phụt lên một khí lưu, hình thành một khí tức ngay cả mắt thường cũng có thể thấy được.
Thiên Luyện Linh Quan phun ra khí lưu thoáng ẩn hiện lôi điện, giống như chảo nóng bị đun sôi trào phun ra hơi nước, lao thẳng tới chỗ của Càn Kình. Trong tay rõ ràng là một thanh đại đao dày rộng, theo thân thể bỗng nhiên lay động dường như đã biến thành một mặt lá chắn lớn. Đây chính là đấu kỹ huyết mạch Sư Tử Vương, bất động như núi !
Các ngọn núi xung quanh gắn chặt lại, giống như một dãy núi bất động không gì lay chuyển được!
Chỉ có điều, cánh tay Thiên Luyện Linh Quan trông giống như các ngọn núi liên kết lại với nhau, nhưng không giống như dãy núi trong truyền thuyết không gì có thể phá vỡ. Sau khi tiếp xúc với chiến đao của Càn Kình, trong chớp mắt ngọn núi liên kết kia đã nhất thời sụp đổ, giống một ngọn núi nhỏ ở bên cạnh ngọn núi chính sụp đổ, khiến khí thế và lực đạo ngăn cản thiên hạ đã tan biến, giống như lưu tinh rơi xuống.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.