Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách lắc ngón trỏ tay phải, nói:
- . . . Không thể quá tự kiêu như vậy, tuy sẽ khiến bản thái tử chú ý nhiều hơn nhưng sau này nếu không thể đạt đến trình độ ngươi nói thì ngược lại bị bản thái tử xem nhẹ.
Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách tự tin nhìn Càn Kình, mỉm cười nói:
- Bây giờ bản thái tử cho ngươi một cơ hội biểu hiện lại mình, hãy nói ra suy nghĩ thật của ngươi với minh văn này. Không sao, đừng lo ngươi khích lệ nó tốt sẽ không được ta trọng dụng, nhìn ra nó tốt cũng là chứng minh thực lực của ngươi.
- Thứ không đáng một đồng vĩnh viễn là rác rưởi.
Trong mắt Càn Kình tràn ngập cuồng ngạo và tự tin:
- Nó sẽ không biến thành thần thánh vì là vật của ngươi, nó tồn tại chứng minh ngươi giống như trong tin đồn, trừ chơi nữ ma ra không biết gì hết.
Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách lặng im nhìn Càn Kình, muốn tìm ra chút gì lo lắng hoặc không tự tin trong mắt hắn để chứng minh gã đoán đúng. Nhưng Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách phát hiện loại tự tin đó như cột trụ chống đỡ tinh thần, không thể lay động nó.
Càn Kình có đủ tự tin, không phải hắn chưa từng tiếp xúc kiểu lấy ra minh văn thế này, ngược lại bởi vì văn chương hoàng hậu vong linh nên hắn nghiên cứu rất sâu về nó.
Vong linh theo A Khắc Nạp Thập lão sư nói là một loại minh văn học cao thâm tồn tại giữa lấy ra và chuyển hóa, đó là cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-tra-phong-van/1227101/chuong-814.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.