Chương trước
Chương sau
Nếu truyền ra ma máu lai không chết, người lãnh đạo thế lực có chút đầu óc sẽ suy nghĩ vấn đề này. Tại sao Ma tộc Mã Môn không giết ma máu lai?
Điều tra, suy đoán một chút là ra ngay. Các thế lực khác sẽ nhanh chóng biết có một ma như thế xuất hiện, khi đó tất cả đều đến lôi kéo ma máu lai.
Lôi kéo trước, Ma tộc Mã Môn cần làm là lôi kéo trước tiên, cố gắng giành lấy ích lợi nhiều nhất.
Cho nên tất cả trưởng lão Ma tộc Mã Môn hành động có tạo thành thanh thế lớn hay không đều chẳng sao, quan trọng là khiến ma máu lai kiêu ngạo kia cảm nhận được chân thành của Ma tộc Mã Môn.
Bác Khắc Tư Hách Đặc đi trước cưỡi ngựa nhanh lại chạy hướng Độc Tôn thành, sợ Tát Bác Ni Phỉ Bỉ Nhĩ biết gã rời đi sẽ ra tay xử lý Kích Lưu Phi Kính.
Một đêm qua nhanh, Tát Bác Ni Phỉ Bỉ Nhĩ từ ban đầu ung dung đến cảm xúc nóng nảy, táo bạo. Dù hội trưởng lão xảy tranh chấp thì bây giờ nên truyền tin tức về. Tại sao vẫn không có mệnh lệnh Tát Bác Ni Phỉ Bỉ Nhĩ dẫn dắt Mã Môn sở thẩm phán giải quyết Kích Lưu Phi Kính?
Chờ hoặc không? Tát Bác Ni Phỉ Bỉ Nhĩ suy nghĩ đắn đo, cuối cùng quyết định không đợi nữa, nếu không được thì gã sẽ lại . . .
- Phỉ Bỉ Nhĩ trưởng lão.
Bác Khắc Tư Hách Đặc đẩy cửa phòng ra, mỉm cười nói:
- Toàn bộ hội trưởng lão đã xuất hiện tại cửa Độc Tôn thành, ngươi cùng ta đi nghênh đón đi.
- Cái gì?
Ly cà phê trên tay Tát Bác Ni Phỉ Bỉ Nhĩ rơi xuống đất, chất lỏng đậm đặc lan trên thảm xa hoa.
Hội trưởng lão Ma tộc Mã Môn cùng xuất hiện? Không lẽ Đại Ma Vương bệ hạ trở về vòng tay Tinh Thần rồi? Dù là thật thì hội trưởng lão nên đi Đọa Lạc chi thành chứ sao lại tới Độc Tôn thành? Không lẽ . . .
Bác Khắc Tư Hách Đặc cười đắc ý nói:
- Đúng vậy. Hôm qua ta tự mình đi hội trưởng lão một chuyến, giải thích hành vi của người cho các trưởng lão biết.
Sau chuyện lần này dù Tát Bác Ni Phỉ Bỉ Nhĩ sống sót cũng sẽ bị đuổi ra hội trưởng lão, gã muốn cướp đoạt tài nguyên với Bác Khắc Tư Hách Đặc đã là vô vọng. Ai kêu ngươi phái nhi tử đến Độc Tôn thành giành với ta? Lần này chết rồi đi!
Tát Bác Ni Phỉ Bỉ Nhĩ buồn bực nhắm mắt lại, ngửa đầu thở dài. Không ngờ, thật không ngờ Bác Khắc Tư Hách Đặc to gan đến thế, để mặc cho ma máu lai ở Độc Tôn thành, không sợ Tát Bác Ni Phỉ Bỉ Nhĩ giết hắn.
Muộn, mọi chuyện đã muộn.
Tát Bác Ni Phỉ Bỉ Nhĩ mở đôi mắt chất chứa cảm xúc tuyệt vọng, lại khẽ thở dài:
- Ngươi thắng.
Bác Khắc Tư Hách Đặc cười tủm tỉm gật đầu, nói:
- Ta cũng nghĩ vậy.
Hai ma đi tới trước cửa thành. Ánh mắt Tát Bác Ni Quang bén hơn đao trừng Tát Bác Ni Phỉ Bỉ Nhĩ. Suốt nghi thức hoan nghênh tràn ngập nặng nề, áp lực và vui sướng khi người gặp họa.
Tát Bác Ni Phỉ Bỉ Nhĩ gục đầu sát ngực, chuyện này gã làm rất tệ.
- Quang, chúng ta đi mau.
Bác Khắc Tư Lực vui vẻ đi đầu đội, hớn hở nói:
- Để công chúa điện hạ chờ chúng ta quá lâu không tốt.
- Biết.
Tát Bác Ni Quang bất mãn đáp, bước nhanh hơn.
Đám ma trong Độc Tôn thành ngơ ngác. Mấy ngày nay Độc Tôn thành xảy ra chuyện gì? Cả nhà tướng quân thủ thành bị một ma máu lai giết, bây giờ nguyên hội trưởng lão Ma tộc Mã Môn xuất hiện.
Không lẽ bọn họ định giết ma máu lai kia? Đám ma Độc Tôn thành rất lấy làm lạ. Dù muốn giết ma máu lai cũng không cần tụ tập toàn bộ hội trưởng lão Ma tộc Mã Môn đến đi?
Đám ma nghi hoặc quan sát, hội trưởng lão Ma tộc Mã Môn rầm rộ vào phủ thành chủ. Thám tử các tộc trong Độc Tôn thành nhanh chóng truyền tin cho thế lực ngoài thành.
[Ma tộc Mã Môn, hội trưởng lão tập thể xuất hiện tại Độc Tôn thành.]
[Tát Bác Ni Phỉ Nhĩ Ma tộc Mã Môn chết, hội trưởng lão Ma tộc Mã Môn tập xuất hiện tại Độc Tôn thành.]
[Kẻ giết Tát Bác Ni Phỉ Nhĩ là một Ma tộc máu lai.]
[Ma tộc máu lai là hỗ trợ của Lộ Tây Pháp Lưu Thủy công chúa.]
Các loại tin tức có giá trị, không giá trị cùng tuôn ra Độc Tôn thành với tốc độ nhanh nhất truyền về các thế lực.
Bác Khắc Tư Hách Đặc quan sát các cách truyền tin, cười nhạt. Không uổng là tộc trưởng, biết thám tử các tộc ở chỗ nào sau này có thể thông qua các loại thủ đoạn khiến bọn họ truyền tin giả.
Hội trưởng lão Ma tộc Mã Môn đi vào đại sảnh phủ thành chủ, ngồi chờ Lộ Tây Pháp Lưu Thủy xuất hiện.
Rất nhanh, Lộ Tây Pháp Lưu Thủy ăn mặc hoa lệ xuất hiện trước mặt đám ma. Các trưởng lão Ma tộc Mã Môn phát hiện Lộ Tây Pháp Lưu Thủy thiếu một mắt, tuy trước đó Bác Khắc Tư Hách Đặc đã báo tin nhưng vẫn kiềm không được liếc trộm rồi vội nhìn một Ma tộc đi theo sau lưng Lộ Tây Pháp Lưu Thủy.
Nói chính xác hơn là một ma máu lai trẻ tuổi biểu tình rất kiêu ngạo, ma máu lai tộc Lộ Tây Pháp và Ma tộc Mã Môn.
- Công chúa điện hạ tôn kính, đã lâu không gặp người càng xinh đẹp và cường đại hơn.
Bác Khắc Tư Lực cười tươi như hoa khom lưng, hành lễ nói:
- Ta sắp không nhận ra người.
- Công chúa điện hạ tôn kính, vẻ đẹp của người làm cho thần Tinh Thần hâm mộ, công chúa điện hạ cường đại sẽ trở thành Ma võ sĩ vĩ đại nhất Ma tộc.
Tát Bác Ni Quang không bị chuyện Tát Bác Ni Phỉ Bỉ Nhĩ ảnh hưởng, giữ tinh thần sung túc mỉm cười, cúi đầu hành lễ.
Lộ Tây Pháp Lưu Thủy phát ra tiếng cười vui sướng, đắc ý nói:
- Hai vị tộc trưởng, đã lâu không gặp. Các ngươi mạnh mẽ như Tinh Thần, Lộ Tây Pháp hoàng triều còn cần hai vị tộc trưởng dốc sức nhiều mới có thể đánh bại Chân Sách hoàng triều tà ác.
- Nhất định sẽ hiệu lực vì Đại Ma Vương bệ hạ, vì công chúa.
Hai tộc trưởng Tát Bác Ni Quang, Bác Khắc Tư Lực phát huy xã giao đến đỉnh cao, hai bên khiêm nhường ngồi xuống.
- Hai vị tộc trưởng đến chắc là vì hỗ trợ của ta?
Lộ Tây Pháp Lưu Thủy nâng tay kêu Càn Kình đứng sau lưng đi tới.
- Chào hỏi hai vị tộc trưởng vĩ đại đi.
Càn Kình với biểu tình kiêu ngạo của tộc Lộ Tây Pháp gật đầu cùng hai tộc trưởng.
- Xin chào hai tộc trưởng.
Bác Khắc Tư Lực mỉm cười, chống cằm nói:
- Lần này xảy ra chuyện gì, ta chỉ muốn chính mắt thấy Ma võ sĩ trẻ Kích Lưu Phi Kính có đúng như lời đồn không
- Rèn?
Vẻ mặt Càn Kình kênh kiệu nói:
- Các ngươi hiểu rèn không?
- Các trưởng lão không hiểu nhưng ta hiểu!
Một người lùn cầm đả thiết chuy bước ra từ sau lưng Bác Khắc Tư Lực.
Cao chưa đến một thước năm, cánh tay thô hơn đùi người bình thường, cơ bắp như sắt, biểu tình tự tin.
Rèn luôn là điểm mạnh nhất của người lùn.
Thợ rèn mạnh nhất hiện nay không phải Ma tộc, Chân Sách hoàng triều, đó là bộ lạc người lùn trong Man tộc.
Trên lịch sử trừ hiếm hoi vài lần thợ rèn mạnh nhất ở Ma tộc, Chân Sách hoàng triều ra đa phần người lùn là thợ rèn mạnh nhất.
- Ngươi biết rèn?
Khóe mắt và giọng điệu Càn Kình kiêu ngạo làm người lùn bước ra từ sau lừng Bác Khắc Tư Lực rât bất mãn.
- Ta là thợ rèn mạnh nhất Ma tộc Mã Môn mời đến.
Người lùn thô giọng rống to:
- Ngươi có thể gọi ta là Bố Bố Long Tác!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.