Chương trước
Chương sau
Vài giây ngắn ngủi với Càn Kình dài như một trăm năm. Địa Hỏa Chi Tâm còn xoay tròn trong người không biết từ bao giờ thêm hai đấu tự quái dị.
Càn Kình thở dồn dập, điều động đấu tự quái dị kia, phát hiện bàn tay toát ra đấu khí lạnh băng.
Đó là đấu kỹ đấu khí Băng Diễm quái dị? Càn Kình ngẩn ra, cảm thấy nhiệt độ không biến đổi nhưng năng lực băng diễm đốt cháy cao hơn trước gấp hai lần.
Đây là? Đầu óc Càn Kình suy nghĩ nhanh. Không lẽ lực lượng đốt cháy của Địa Hỏa Chi Tâm và đấu khí Băng Diễm quái dị dung hợp lại tăng năng lực thiêu hủy?
Càn Kình nghiêm túc cảm nhận Địa Hỏa Chi Tâm trong người. Không lẽ Địa Hỏa Chi Tâm biến thành lửa lạnh? Không đúng, vẫn nóng bỏng, nóng hơn bất cứ lúc nào hết.
Nhưng Địa Hỏa Chi Tâm lại tùy thời bùng nổ lửa lạnh. Địa Hỏa Chi Tâm này khác với trước, bề ngoài thì vẫn giống như ban đầu.
[CHARGE=4]
Sương mù dần tán đi, vết thương trên vai Càn Kình không có thêm cái mới, lực lượng băng diễm dính bên trên sớm bị hút vào đấu khí Băng Diễm, hơi điều động năng lực bất cứ đấu tâm nào là Tru Ma cửu chiến.
Ba đấu tâm đều hiện ra bộ dạng tùy thời ngang kết trình độ càng cao nhưng không thật sự ngưng kết.
Vậy là sao? Càn Kình không biết thực lực của hắn rốt cuộc là gì, Tru Ma cửu chiến? Hay ba Tru Ma cửu chiến? Địa Hỏa Chi Tâm nuốt nhiều đấu khí Băng Diễm của đối phương, tính sơ có thể bùng nổ chín lần.
Tại sao như vậy? Càn Kình thầm suy nghĩ, chắc chỉ có trở về Vô Tận thế giới hỏi Bố Lai Khắc đại thúc dạy Địa Hỏa Chi Tâm cho hắn. Nuốt đấu khí của người khác chuyển hóa thành đấu khí của mình, chuyện này chưa từng xuất hiện trong lịch sử Chiến Sĩ nhưng hôm nay lại diễn ra.
vận tốc quay bao nhiêu? Càn Kình rất muốn thử ngay, cảm giác thân thể chưa phải trạng thái cao nhất. Tuy nhiên Càn Kình chưa chuẩn bị gì, tạm gác lại.
Dị nhíu mày nhìn Càn Kình, không hiểu rốt cuộc là lúc trước hắn giấu thực lực hay lâm trận bỗng tăng vọt lực lượng.
Lâm trận? Dị lắc đầu. Nếu thanh niên này đã là đỉnh đấu tâm kém một chút bước vào hoàng kim đấu tâm thì sẽ đột phá dưới áp lực, lâm trận đột phá. Cố tình mới đầu Càn Kình bùng nổ thực lực chỉ là Tru Ma nhị chiến, Chiến Sĩ bình thường không có khả năng lâm trận lực lượng tăng vọt.
- Đẹp.
Dị vỗ tay, nói:
- Người trẻ tuổi, nghe nói các ngươi rất thích tiền?
Càn Kình lấy dược cao từ đấu giới ra bôi trên người, mùi mát lạnh chui vào mũi mọi người, cảm giác mát phủ lên vết thương đau đớn.
- Dược tốt!
Dị cười nhìn Càn Kình, cười nói:
- Có thể cho ta xem dược cao một lúc không?
Càn Kình ném ra, Dị hút nó vào tay đánh giá.
Dị tặc lưỡi nói:
- Dược tốt, đúng là dược tốt. Chàng trai, có thể tặng dược cao này cho ta không?
- Không được.
Đám mã tặc ngây người. Thợ săn mã tặc trẻ này thật dám nói chuyện. Cho dù hắn giết Phùng Liên Thứ Cuồng thì sao? Người đang nói chuyện với hắn là thủ lĩnh đoàn mã tặc thứ hai.
Đối với mã tặc nếu đòi hỏi mà ngươi không đưa thì bình thường đám mã tặc sẽ không bỏ tiền mua mà . . . Cướp.
Chữ cướp sớm khắc vào máu mỗi một mã tặc hình thành bản năng trời sinh.
Dị cười cười nhìn Càn Kình, nói:
- Vậy . . .
- Có thể đổi.
Càn Kình chỉ xác Phùng Liên Thứ Cuồng dưới chân Dị, nói:
- Xác này thuộc về ta, dược cao là của ngươi.
- Xác?
Chân Dị đá thi thể Phùng Liên Thứ Cuồng, nói:
- Ngươi muốn thứ khác trên thi thể này đúng không? Bí pháp đấu khí?
Càn Kình gật đầu. Mọi người có mặt đều thấy nhiều chuyện, ai thấy đấu khí quái dị của Phùng Liên Thứ Cuồng cũng có hứng thú. Chỉ người đánh nhau với Phùng Liên Thứ Cuồng mới biết đấu khí Băng Diễm kỳ dị đến mức nào.
Đặc biệt là đấu khí Băng Diễm bị Địa Hỏa Chi Tâm cắn nuốt hấp thu thì càng cần nghiên cứu, thứ tự đấu tự của đấu kỹ đó.
Càn Kình còn nhớ lần đầu Phùng Liên Thứ Cuồng nổ đấu khí thì một đấm kia không đánh trúng người hắn, chỉ là uy lực đấu khí bùng nổ đã tạo thành tổn thương nặng như vậy. Nếu nắm đấm đánh trúng, dù Càn Kình có Phong Vân Kim Thân hộ thể thì xương cốt cũng vỡ nát.
- Vậy thứ này . . .
Dị xoay bình dược cao, nói:
- Hơi thiếu đi? Bộ bí pháp đấu khí đó nếu ta chọn Chiến Sĩ trẻ tuổi tố chất khá nghiêm túc bồi dưỡng thì sẽ bồi dưỡng ra đội quân có sức chiến đấu đúng không?
Càn Kình gật đầu, nói:
- Đương nhiên, nhưng nếu ngươi bất ngờ bị thương thì đội quân đó không thể chữa trị cho ngươi.
- Ta? Sẽ bị thương?
Dị bật cười, cao giọng quát:
- Ta sẽ bị thương sao?
Càn Kình hoạt động cơ bắp toàn thân bủn rủn, từng bước một đến gần thủ lĩnh đoàn mã tặc thứ hai tái ngoại, ánh mắt đánh giá kỹ càng. Trong ánh mắt chăm chú của mọi người Càn Kình giơ tay sờ vai Dị.
Hắc Phong có cảm giác gã đang nằm mơ. Đây chính là Dị, tại tái ngoại trừ Vua mã tặc ra không ai đè được cường giả này. Đối mặt Thập Nhị hoàng tử Man tộc Bỉ Đắc Qua Mạch Tư Dị vẫn dám đánh bị thương đối phương.
Lá gan . . . Thật lớn. Hắc Phong không thể không phục Càn Kình gan góc, không lên tiếng trước đã sờ Dị.
- Quả nhiên . . .
Chân mày Càn Kình giãn ra, biểu tình chăm chú nhìn vào Dị.
Càn Kình nói:
- Ngươi, sẽ bị thương.
Nụ cười đông trên mặt Dị, chân mày chất chứa nghi hoặc. Chỉ sờ soạng đã nhìn ra được? Dị đúng là bị thương và không phải mới nửa ngày, một ngày. Đây là vết thương nhiều năm, nếu không vì vết thương này thì thực lực hiện tại của Dị nên là đỉnh đấu hồn, gã sẽ tìm đấu binh ưu tú tùy thời bước vào nhập thánh.
Dị sẽ không như bây giờ mới là đấu hồn bát giai, đấu hồn bát giai chết tiệt! Mặt Dị toát ra căm hận, vết thương chết tiệt!
- Đã nhiều năm.
Càn Kình gãi đầu, rất khâm phục nhìn Dị. Thủ lĩnh mã tặc này có vết thương cũ như đám châu chấu tham lam cắn nuốt thực lực của gã, từng ngày từng ngày sụt giảm thực lực. Cố tình tra xét thân thể Dị thì gã vẫn đang đối kháng, tuy không thể áp đảo vết thương cũ nhưng chúng nó gặm cắn thực lực không thể làm gì được gã.
Nhiều năm? Dị thu lại kinh ngạc, biểu tình thận trọng đánh giá Càn Kình. Chiến Sĩ chính là Chiến Sĩ, không thể nào dò xét ra vết thương ẩn giấu nhiều năm mới đúng, không lẽ hắn là Dược sư?
- Hơi khó nhưng không phải không có cách, khó nhất là độc giữ lại trong người nhiều năm. Vì chất độc này mới khiến vết thương cũ không thể lành.
Càn Kình lầm bầm lọt vào tai Dị như sét đánh ngang mày. Không sai! Tiểu tử này nói quá đúng! Thế nhưng biết luôn độc đọng lại trong người. Xem ra . . . Hắn có thể chữa vết thương cũ cho ta?
Vết thương cũ? Thập Nhị hoàng tử Man tộc Bỉ Đắc Qua Mạch Tư ngơ ngác nhìn bóng lưng Dị. Thủ lĩnh mã tặc này bị thương nhưng vẫn có thực lực như vậy?
Dị nhìn chăm chú vào Càn Kình, hỏi:
- Tiểu tử, ngươi thật sự có thể chữa trị?
Mấy năm nay Dị lẻn vào Ma tộc, Chân Sách hoàng triều tìm nhiều Dược sư đều nói vết thương không thể chữa. Dược Tề Đại Sư thì cần mấy người nghiên cứu hướng khác nhau hợp tác mới trị được.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.